---
"Hoàn mỹ!"
Diệp Oản Oản ý cười đầy mặt, kéo Thất Tinh đang nằm dưới đất lên.
Cậu nhóc Thất Tinh này diễn kịch tuyệt đối ổn thỏa. Cung Húc thì không nói, so với Lạc Thần còn tốt hơn! Hơn nữa, khủng bố nhất chính là, đây là lần đầu tiên Thất Tinh diễn xuất…
"Phong tỷ hài lòng là tốt rồi." Thất Tinh vuốt cằm nói.
Diệp Oản Oản như có điều gì suy nghĩ, nhìn chằm chằm Thất Tinh, tướng mạo lãnh lãnh soái soái, tuổi tác lại không lớn, cũng thích diễn xuất, thân thủ lại càng tuyệt vời…
Nếu như, đem Thất Tinh mang tới Hoa quốc, cho lăn lộn trong giới giải trí, chính mình làm người đại diện cho cậu ta...
Đây chính là một cây vàng hái ra tiền đó nha!!
Nếu để cho đích thân mình bồi dưỡng dẫn dắt, Thất Tinh tuyệt đối có thể trở thành siêu sao điện ảnh cấp quốc tế đấy, có được không!!
"Thất Tinh, thật sự đây là lần đầu tiên diễn xuất của cậu?" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Thất Tinh, nghi ngờ hỏi.
"Vâng." Thất Tinh nói: "Ở chỗ này, cơ hồ không có đất để diễn xuất."
Trong lúc Diệp Oản Oản còn muốn nói điều gì, Bắc Đẩu hùng hục chạy tới, cười nham nhở: "Phong tỷ, kỹ thuật diễn xuất thô ráp như vậy, có gì đáng để tán dương? Xem đệ này, lúc nãy đệ cũng định diễn như vậy đấy..."
Diệp Oản Oản lườm Bắc Đẩu một cái, chỉ có thể kiên trì tiếp tục diễn đến cùng.
Lần này kỹ thuật diễn xuất của Bắc Đẩu, so với trước kia hơi hơi khá hơn một chút. Diệp Oản Oản không muốn tiếp tục lãng phí thời gian, có gì sẽ cắt ghép chỉnh sửa hậu kỳ sau, nên vấn đề không lớn.
Vừa mới quay xong video, từ đằng xa một vị thành viên Không Sợ Minh trẻ tuổi chạy tới.
"Minh chủ!" Thành viên Không Sợ Minh vâng vâng dạ dạ nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, thận trọng nói: "Minh chủ, Đại trưởng lão bảo thuộc hạ tới thông báo cho ngài, thứ ngài muốn hiện tại đã có kết quả, nhắn ngài lập tức trở lại xem một chút..."
"Là kết quả gì?" Diệp Oản Oản nhìn về phía thành viên Không Sợ Minh, hiếu kỳ hỏi.
"Ặc... Cái này, thuộc hạ cũng không biết, Đại trưởng lão cũng không có nói rõ." Thành viên Không Sợ Minh trả lời.
"Đi, đi về trước đi!" Diệp Oản Oản hướng về Thất Tinh và Bắc Đẩu nói.
...
Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản trở lại Không Sợ Minh.
Bên trong phòng làm việc, Đại trưởng lão không nhanh không chậm đi vào, trong tay cầm một bản báo cáo, tới trước bàn làm việc của Diệp Oản Oản ngừng lại.
"Kết quả giám định như thế nào?" Diệp Oản Oản nhìn về phía Đại trưởng lão, mở miệng hỏi.
Thật ra thì, giám định lần này, cũng chỉ là do Diệp Oản Oản bỗng nhiên có linh cảm. Trong lòng cũng không cho rằng mình thật sự sẽ là Nhiếp Vô Ưu, nói chung cũng hơi có chút khiên cưỡng rồi.
"Minh chủ, báo cáo kết quả đã xuất ra rồi, ngài tự mình nhìn một chút đi." Đại trưởng lão đem tài liệu nhẹ nhàng đặt lên trên bàn làm việc, hướng về Diệp Oản Oản cười nói.
Diệp Oản Oản: "..." Lần trước không phải đã nói, chính mình căn bản là xem không hiểu sao!?
"Tôi xem không hiểu, ông nói rõ đi." Diệp Oản Oản đầy vẻ bất đắc dĩ.
"Minh chủ, căn cứ báo cáo kết quả giám định cuối cùng phân tích, ADN hai người khớp với nhau 99% trở lên." Đại trưởng lão nhìn Diệp Oản Oản, nhẹ nhàng giải thích.
Nghe Đại trưởng lão báo cáo, Diệp Oản Oản hơi sững sờ. Kết quả ADN khớp nhau từ 99% trở lên? Ý của Đại trưởng lão là...
"Theo khoa học giải thích, nói cách khác, huyết thống hai người khớp với nhau, là thân nhân." Đại trưởng lão lại nói.
Nghe Đại trưởng lão nói xong, trong nháy mắt, đầu của Diệp Oản Oản bỗng trống rỗng như vừa nổ tung.
Lượng tin tức này, thật sự là quá lớn một chút, so với lần trước giám định ra con ả “Nhiếp Vô Ưu” đó là giả lại càng thêm rung động, khiến cho Diệp Oản Oản tạm thời không thể nào tiếp thu được.
Thấy Diệp Oản Oản sững sờ tại chỗ, ánh mắt có chút thảng thốt, chân mày Đại trưởng lão hơi hơi nhíu lại, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Minh chủ... Ngài không sao chứ?"
Đại trưởng lão có chút lo lắng nhìn Diệp Oản Oản.