Editor: Hyna Nguyễn
Betaer: Anh Kiều + CN
————————-
Nói xong một câu cuối cùng, Tư Minh Lễ lạnh lùng tức giận, giơ tay lên cầm ly trà lên bàn hướng đầu Hứa Dịch ném tới.
“Loảng xoảng” một tiếng vang lên chói tai, ly trà rơi trên mặt đất chia năm xẻ bảy, trán của Hứa Dịch nhất thời không ngừng chảy máu.
Một bên Lưu Ảnh cùng Thập Nhất cũng đang đứng ngơ ngác nhìn những chứng cớ kia, hoàn toàn không nói được lời nào. Trước mấy lời chất vấn kia bọn họ quả thật còn nghi ngờ, nhưng Hứa Dịch âm thầm liên lạc với Thí Huyết Minh là sự thật không thể nào xóa được.
Hứa Dịch… Làm sao có thể…
Vào giờ phút này, ánh mắt những trưởng lão khác nhìn chằm chằm vào Hứa Dịch tất cả cũng đều lạnh lùng như băng.
“Hứa Dịch, hiện tại cũng đã có chứng cớ xác thật như vậy rồi, cậu vẫn còn ở nơi này xảo quyệt nguỵ biện như vậy nữa sao! Người đã chết, rõ ràng chính là bị cậu giết người diệt khẩu mà!”
“Tại sao cậu muốn phản bội Tư gia, người chủ thật sự phía sau là ai? Mục đích là gì?”
“Thật đúng là nuôi một con sói trong nhà mà, ban đầu nếu không phải là lão gia chủ thương cảm thì một nhà các ngươi đều đã bị kẻ thù đuổi giết, táng thân ngoài biển khơi rồi! Chuyện cho tới bây giờ lại được cậu dùng ân báo oán sao?! Quả thực là súc sinh cũng không bằng mà!”
“Tôi xem ra toàn bộ Hứa gia sợ là đã bị mua chuộc rồi!”
Trên trán Hứa Dịch máu thuận theo lông mày chảy vào ánh mắt, giống như máu và nước mắt hòa quyện vào nhau…
Đối mặt với từng gương mặt lạnh giá, từng ánh mắt như dao, hắn chậm rãi nâng lên con ngươi toàn màu đỏ tươi, từng chữ từng chữ mà mở miệng đáp: “Tôi không có phản bội ông chủ, mỗi một chữ tôi mới vừa nói, đều là sự thật! Cha tôi đã đi theo lão gia cả đời, tôi từ nhỏ cũng đi theo bên cạnh ông chủ, từ trên xuống dưới nhà họ Hứa chúng tôi người nào cũng tuyệt không hai lòng với ông chủ của mình! Hôm nay, tôi Hứa Dịch nếu như có một chữ nói nói láo, sau khi chết xuống A Tị Địa Ngục thì sẽ bị đi đày vào đạo Súc Sinh, trọn đời không được luân hồi!”
Tư Minh Lễ cười xuy một tiếng: “Nếu như thề độc liền có thể chứng minh được mình trong sạch vậy trên cõi đời này sợ là không có người có tội rồi.”
Tư Minh Vinh mặt lạnh lùng, trầm ngâm rất lâu: “Các vần đề khác không đề cập tới, những chứng cớ này đều là bằng chứng rõ ràng, cậu có chứng cớ để có thể chứng minh được người mà cậu âm thầm liên lạc là người trong nội bộ được phái đi làm nội gián không?”
Chuyện này, từ đầu tới cuối chỉ có người nội gián đó mới có thể chứng minh được sự trong sạch của hắn, hiện tại người kia đã chết rồi, không có chứng cứ…
“Xem ra, đã không cần tra xét nữa.” Tư Minh Lễ nhìn về phía lão phu nhân nói: “Chị dâu, sự việc hiện tại đã rất rõ ràng, mời chị dâu xử trí!”
Vẫn một mực trầm mặc nãy giờ, sắc mặt của lão phu nhân ngưng trọng dị thường, hơi có thâm ý nâng mắt quan sát Hứa Dịch.
Tư Minh Lễ khóe miệng hơi hơi dương lên, mang theo nụ cười lạnh thấu xương, lần này, Hứa Dịch khó là thoát khỏi kiếp này rồi.
Không chỉ là một mình Hứa Dịch ngay cả toàn bộ Hứa gia, đều bị dính líu cùng nhau rồi.
“Lão phu nhân!”
Giờ phút này, một vị người đàn ông mặc đồ đen, tuổi chừng trên dưới sáu mươi bước nhanh đẩy cửa đi vào, vẻ mặt vội vàng nhìn về phía lão phu nhân đang yên lặng không nói lời nào.
Nghe tiếng, ánh mắt của mọi người rối rít rơi trên người đàn ông kia. Người này, là Hứa Thường Khôn, chính là cha của Hứa Dịch, vì Tư gia đã hết mình chinh chiến suốt 30 năm, bây giờ cũng là một trong những trưởng lão ở Tư gia.
“Con tôi Hứa Dịch, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện táng tận lương tâm như vậy, cấu kết với kẻ thù bên ngoài chắc chắn không bao giờ có, xin lão phu nhân tìm ra lẽ phải minh oan cho nó!” Hứa Thường Khôn thân thể khẽ run, thân là trưởng lão ở Tư gia, ông sao lại không biết, nếu như tội danh này bị đặt lên người Hứa Dịch, thì chắc chắn là mang tội chết!
Nếu gia chủ Tư gia là Tư Dạ Hàn giờ phút này tỉnh lại thì lúc này mới có thể giúp Hứa Dịch đưa ra chứng cứ vô tội, nếu không tất cả cũng công cóc của ông mà thôi……
Lão phu nhân con ngươi khép hờ, sắc mặt vẫn lạnh, vẫn chưa phản ứng lại lời mà Hứa Thường Khôn nói, ông là cha của Hứa Dịch, đương nhiên sẽ giúp Hứa Dịch nói chuyện rồi.