Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Trên đường trở về, Diệp Oản Oản đi ngang qua một cửa hàng bán hoa.
Vốn dĩ kế hoạch hôm nay của cô sau khi đàm phán chấm dứt là hẹn Tư Dạ Hàn cùng nhau đi ăn một bữa cơm nhưng buổi sánglúc cô muốn nói thì Tư Dạ Hàn đã đi đến công ty rồi, cho nên cô không có thể cùng anh đề cập tới chuyện này.
Để tránh nội bộ mâu thuẫn như trước kia, vô luận cô làm gì hằng ngày cũng nên báo trươc cho anh biết, đây là điều mà cô sẽ không thể quên sau khi sống lại.
“Ngài hảo a, hoan nghênh quý khách ghé thăm!”
Trong cửa hàng bán hoa, một cô gái mặc váy màu xanh nghe được ngoài cửa có âm thanh báo hiệu có khách nhân tiến vào liền giống như ngày thường lên tiếng chào hỏi, ngay sau đó theo bản năng mà hướng người mới bước vào cửa hàng nhìn lại.
Ngoài cửa pha lê chỉ nhìn thấy một cánh tay thon dài đang chậm rãi đẩy cửa ra, một người nam nhân trẻ tuổi mặc áo sơmi màu trắng, tóc ngắn màu sợi đay cất bước tiến vào.
Trong cửa hàng trưng bày đầy các loại đóa hoa, giống như là một vườn địa đàng thần bí, nam tử nhẹ nhàng bước vào âm thanh từ tiếng chuông chậm rãi vang lên, khuôn mặt ở sau được bụi hoa che lấp như ẩn như hiện.
Đến gần một bó hoa hoa hồng lớn màu đỏ, nam tử hơi hơi dừng lại bước chân, tay tùy ý cầm lên một cành trong đó, lông mi rũ xuống như cánh bướm, nhẹ nhàng ngửi ngửi.
Xuyên thấu qua song cửa sổ gương mặt tinh xảo hiện lên dưới anh mặt trời, hoa hồng đỏ kiều diễm đều không thể chiếm đoạt được nửa phần nhan sắc của hắn, ngược lại duới cảnh sắc đó đều như trở thành nền cho hắn……
“Chào cô, xin hỏi cô có thể giúp tôi gói lại một bó hoa hồng đỏ không?”
Thẳng cho đến khi bên tai truyền đến thanh âm réo rắt khàn khàn của nam nhân, nhân viên cửa hàng mới mãnh liệt hoảng hốt phục hồi lại tinh thần của mình khi nhìn chàng trai mới bước vào của hàng cô cữ ngỡ người đó đang từ trong mơ bước ra. Nhìn thấy ánh mắt lưu li đang muốn dò hỏi của cậu thanh niên đó, hai má của cô gái bán hàng tức khắc nóng lên một trận vội vàng trả lời, “Có thể, đương nhiên có thể, không biết ngài yêu cầu bao nhiêu bông?”
Nam tử nhẹ nhàng vỗ về cánh hoa nghĩ nghĩ, ngay sau đó mở miệng nói “99 bông đi!”
“Tốt tốt, tôi đây liền giúp ngài gói hoa!” Nhân viên gói hoa vừa bắt đầu bận rộn gói hoa vừa một bên ngẩng đầu lên nhìn trộm đánh giá nam tử đối diện.
Thiên a! Người này cũng quá đẹp đi! Quả thực so với minh tinh trên TV còn đẹp hơn nhiều!
Không biết nữ hài tử nào vận khí tốt như vậy lại có thể được nam nhân soái ca này tặng hoa hồng đỏ, mà là 99 đóa hoa luôn nha!
Nhân viên gói hoa tâm tình muốn bát quái tức khắc hừng hực bốc cháy lên!
“Hoa hồng này mới được chuyển tới trong tiệm sáng nay, thực tươi nha, mua về có thể để lại rất lâu đó…… Ngài xem gói như thế này có được không? Gần đây lưu hành phương thức gói hoa như thế này đấy! Có thể xem thử, nếu muốn tôi liền giúp ngài dùng loại này?”
“Có thể, rất đẹp.” Nam tử gật đầu.
Bị nam nhân nhìn chằm chằm nói hai chữ “Rất đẹp”, cô gái gói hoa mặc dù trong lòng biết rõ hắn đang nói chính là cách đóng gói hoa mà thôi nhưng vẫn mạc danh tự mình đỏ mặt một trận, ngây người một lúc, sau đó giống như lơ đãng mà hỏi thăm “Tiên sinh, ngài mua hoa để tặng bạn gái sao?”
Nam tử lắc đầu: “Không phải.”
Cô gái đó vừa nghe xong tức khắc có chút kinh ngạc hỏi lại “Không phải tặng bạn gái sao?”
Mua hoa nhưng không phải tặng cho bạn gái sao?
“Nhưng tặng hoa chính là muốn đưa cho cô gái mà mình thích nha?” Cô gái gói hoa suy đoán nói, ngay sau đó càng thêm tò mò mà lẩm bẩm “Tiên sinh ngài soái như vậy cư nhiên còn cần theo đuổi con gái sao, đối phương nhất định là một siêu cấp đại mỹ nhân đi!”
Nam tử nghe vậy, không biết nghĩ đến cái gì, đột nhiên hơi hơi gợi lên khóe môi “Không tồi, xác thật là một đại mỹ nhân.”
Tiểu điếm viên tức khắc hai mắt tỏa ánh sáng, quả nhiên a!
Cô gái đó một bên hâm mộ một bên tưởng tượng đến người nữ nhân được đối phương nói là đại mỹ nhân, không biết rốt cuộc là mỹ nữ như thế nào nha làm cô thật tò mò, sau đó liền nghe được nam nhân tiếp tục mở miệng nói: “Bất quá, cô ấy không phải nữ hài tử tôi thích.”
Cô gái gói hoa nghe vậy có chút phát ngốc “Vậy cô ấy là?”
“Là bạn trai tôi.” Nam tử trả lời.
Cô gái gói hoa: “……”