---
Mặc dù có giành được giải thưởng Kim Lan hay không rất khó nói, nhưng nếu là đề cử, Diệp Oản Oản thật ra thì vẫn khá là nắm chắc.
Bộ phim này, toàn bộ quá trình quay diễn đều được kiểm soát, về chất lượng của nó nàng có lòng tin tuyệt đối.
Giám khảo quan tâm là nội dung kịch bản, là chất lượng quay diễn, mà không phải là doanh thu phòng vé. Kết quả doanh số phòng vé sẽ không làm ảnh hưởng đến phán đoán của giám khảo.
Lạc Thần nghe vậy cũng vô cùng mừng rỡ, đây coi như là đại tin tức tốt nhất trong khoảng thời gian này.
Mặc dù chỉ là đề cử, nhưng cũng đã mang ý nghĩa khẳng định kỹ năng diễn xuất và giá trị của bọn họ.
Cung Húc đắc ý chống nạnh, "Ha ha ha! Đề cử thì thế nào, đề cử 5 bỏ 4 lấy 1 người, đây chẳng phải là nói anh đây sắp đạt được Ảnh Đế hay sao! Cho nên, Diệp ca ca, anh xem…vẫn nên là mua 5 váy, bỏ 4, lấy 1 cái để mặc đi là vừa, ahahaha!! "
Diệp Oản Oản lườm hắn một cái, 5 bỏ 4 vậy thì chính hắn đã cầm chắc Ảnh Đế trong tay hay sao? Nghĩ hay nhỉ!
Mặc dù được đề danh, nhưng giữa đạt giải và thất bại khoảng cách chênh lệch thực sự quá lớn, có được hay không?
Không giành được, bất quá chỉ là một lượt đi dạo trên thảm đỏ. Lại nói nếu rớt, tất nhiên việc có hai diễn viên được đề cử Ảnh Đế sẽ chỉ trở thành trò cười cho thiên hạ mà thôi.
Nhất là Cung Húc, lần này được đề cử, nếu như cuối cùng không giành được giải thưởng, tuyệt đối sẽ phải nhận sự chế giễu của toàn bộ người trong giới.
Sau khi mừng rỡ một hồi, Lạc Thần nhớ lại một chuyện, sau đó mở miệng nói, "Tôi điều tra tài liệu, giải thưởng Kim Lan trong lịch sử tổng cộng có 5 lần trong một bộ phim có 2 nam chính cùng được đề danh. Nhưng cả năm lần này, không một lần nào cả hai người đồng thời đoạt được Ảnh Đế, có 4 lần toàn bộ đều tạch, 1 lần có 1 người trong đó lấy được Ảnh Đế. Tình huống giải Ảnh Hậu bên kia cũng tương tự..."
Nói cách khác, trong lịch sử giải thưởng Kim Lan còn chưa bao giờ có tình huống Đôi Ảnh Đế hoặc là Đôi Ảnh Hậu phát sinh.
Dù sao giải thưởng Kim Lan có tính chọn lọc cao như vậy, làm sao có thể tùy tiện một lần đi ra hai cái Ảnh Đế hay Ảnh Hậu cho được.
Mặc dù số lần được đề danh không ít, nhưng tình huống đại đa số đều là trượt. Huống chi lần này mấy bộ phim cùng được đề cử với bọn họ tất cả đều không thể khinh thường! Đạo diễn, đơn vị đầu tư cùng đội hình nghệ sĩ, tất cả đều vô cùng hùng hậu.
Chỉ có Cung Húc và Lạc Thần trở nên lạc lõng so với đám người bọn họ…
Danh sách được đề cử giải thưởng Kim Lan lúc này đã được phát tán trên mạng rồi.
Diệp Oản Oản tiện tay lướt qua một mục bình luận. Quả nhiên, Lạc Thần cùng Cung Húc đồng thời được đề cử, đưa tới một lượng bình luận không nhỏ, lại còn trở nên hot nữa cơ! Nhưng phần lớn đều là hoài nghi, nhất là Cung Húc, bị chửi thảm.
[ Ta phi! Ta thấy được cái gì? Lạc Thần được đề cử thì coi như xong đi, Cung Húc lại có thể cũng được đề cử nhân vật nam chính xuất sắc nhất! ]
[ Cung Húc được đề cử Ảnh Đế, giải thưởng Kim Lan lần này sợ là uống nhầm thuốc! ]
[ Đệt! Cái danh sách này hẳn là có nội tình gì đi! Ban giám khảo giải thưởng Kim Lan lần này đều đang làm cái gì vậy? ]
…
Trên mạng tiếng chửi mắng che rợp bầu trời, mọi người tất cả đều đang hô hào ban giám khảo lần nữa xét duyệt lại danh sách đề cử, thỉnh thoảng có một vài fan đã từng đi xem qua bộ phim kia nói đỡ cho Cung Húc và Lạc Thần, tất cả đều bị đám anti-fan chém cho tơi bời.
Một đám căn bản chưa bao giờ xem qua bộ phim, chỉ vì cái danh tự "Cung Húc" này, liền làm ầm làm ĩ lên, hăng tiết vịt, điên cuồng nhào tới cắn xé.
Diệp Oản Oản khóe miệng hơi rúm lại, năng lực hứng gạch của Cung Húc, vẫn trước sau như một luôn cường hãn như vậy.
Diệp Oản Oản lau mồ hôi trán, "Cậu làm sao lại có thể là một cái bia hứng gạch tốt như vậy?"
Cung Húc mặt đầy đắc ý, "Đó là chuyện đương nhiên, bàn về hứng gạch, trong giới giải trí này, người có thể sánh được với tiểu gia đây vẫn còn chưa ra đời đâu!"
Diệp Oản Oản: "Ta không phải là đang khen ngươi!!!"
Lúc này, tiếng chuông điện thoại di động của Diệp Oản Oản reo lên, là Diệp Mộ Phàm gọi tới.
Diệp Oản Oản đi xa một chút, sau đó nhận điện thoại, "Alô, ca?"
Diệp Mộ Phàm: "Danh sách đề cử đã có rồi, đã thấy chưa?"
Diệp Oản Oản: "Thấy rồi."