---
Là Giang Yên Nhiên gọi tới.
Nhìn thấy tên người gọi đến, ánh mắt Diệp Oản Oản hơi ấm lại, nhìn về phía Giang Yên Nhiên đang ngồi phía trước cười một cái, ngay sau đó nhấn nút nhận cuộc gọi, "A lô?"
Một bên, Cung Húc vừa nghe đến tiếng "A lô" này, nhất thời lỗ tai đều dựng lên, "Có mờ ám! Kỳ quái! Tiếng a lô này của Diệp ca ca làm sao lại ôn nhu như thế?"
Lạc Thần: "..."
Lạc Thần tỏ vẻ không muốn cùng hắn nói chuyện...
Một tiếng "A lô" thông thường mà thôi, nơi nào kỳ quái?
Giờ phút này, Giang Yên Nhiên đang cẩn thận nghiêng đầu nhìn về phía sau, vừa nghe được âm thanh thuộc về Diệp Bạch ở đầu kia điện thoại di động, nhất thời ngữ khí cũng đều kích động lên mấy phần, "Oản Oản! Oản Oản! Cậu đã tới chưa vậy? Làm sao mình lại không thấy cậu?"
Diệp Oản Oản: "Đến rồi, ở phía sau lưng cậu mấy hàng, mình nhìn thấy cậu rồi."
"Có thật không? Quá tốt rồi!" Giang Yên Nhiên nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Oản Oản: "Ừ, mình ở đây, chớ khẩn trương."
Giang Yên Nhiên: "Uhm..."
Diệp Oản Oản nói với Giang Yên Nhiên một hồi, ngay sau đó cúp điện thoại. Trong lúc vô tình vừa quay đầu lại, trong nháy mắt đối mặt với cái mặt chành bành của Cung Húc cơ hồ muốn áp sát vào trên điện thoại di động của nàng.
Diệp Oản Oản sắc mặt tối sầm lại.
Cung Húc nhất thời giương mắt nhìn nàng chằm chằm: "Diệp ca ca, anh nói chuyện điện thoại với ai vậy!? Sao lại ôn nhu như thế?"
Diệp Oản Oản: "Không ai cả, một người bạn."
Cung Húc: "Bạn..."
Kỳ quái, giác quan thứ sáu của hắn xảy ra vấn đề rồi sao? Hắn làm sao luôn cảm thấy Diệp ca ca đang lén lút bên ngoài nuôi thêm một em chó khác ngoài hắn…
"Kính thưa quý vị quan khách, hoan nghênh mọi người đã đến với buổi lễ trao giải của giải thưởng Kim Lan tối hôm nay..."
Trên đài, nương theo tiếng nhạc hoành tráng vang lên, người MC tuyên bố, buổi lễ trao giải của giải thưởng Kim Lan năm nay, chính thức bắt đầu.
Trong phút chốc, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía khán đài.
Sau khi diễn văn khai mạc và tiết mục biểu diễn mở màn kết thúc, bữa tiệc lớn của giới giải trí mọi người chờ đợi đã lâu, rốt cuộc đã bắt đầu vén lên bức màn che đầy bí mật.
Trước tiên là những giải nhỏ như hiệu ứng đặc biệt tốt nhất, thiết kế tạo hình tốt nhất, chỉ đạo võ thuật tốt nhất, v.v…
Sau mười mấy phút, đã tới giải thưởng hấp dẫn đầu tiên, giải người mới xuất sắc nhất của giải Kim Lan.
Trên đài, các vị khách quý được mời lên công bố giải thưởng tương đối hoạt bát, sau khi vòng vo nửa ngày trời, rốt cuộc mới công bố người đạt được giải thưởng … "Giải thưởng người mới xuất sắc nhất của giải Kim Lan; người đoạt được chính là ngôi sao sáng chói mới nổi năm nay của Quang Diệu Truyền Thông... Thôi Minh Khiêm! Xin chúc mừng!"
Theo tiếng nói của vị khách mời công bố người đoạt giải, toàn trường nhất thời tiếng vỗ tay như sấm động, rối rít gửi đến lời chúc mừng.
Thôi Minh Khiêm nước mắt rơi vãi tại chỗ, ôm ấp đại diện Thái Dũng Thắng và các thành viên đoàn làm phim bên cạnh, vẻ mặt kích động không thôi.
Ở vị trí khách quý hàng đầu tiên, Chử Hồng Quang gật đầu một cái, lộ rõ ra vẻ mặt hài lòng.
Những tư nguyên này tất cả đều là hắn đập vào, gần như là làm chuyện lỗ vốn giúp Thái Dũng Thắng đập ra một tên Thôi Minh Khiêm.
Sau khi Diệp Bạch rời đi, đủ loại lời đồn nổi lên bốn phía, nói hắn dung túng cho thân thích nhà mình chèn ép Diệp Bạch rời đi, làm cho tình hình của Quang Diệu trở nên chùng xuống. Hắn làm sao có thể để cho mặt mũi của mình bị người ta để dưới đất giẫm đạp?
Cho nên, cho dù biết Thái Dũng Thắng là một bao cỏ, hắn cũng nhất định phải đem hắn ta bơm lên.
Sự thật cũng chứng minh là hắn đúng, lăn lộn trong cái ngành này, chỉ có năng lực tài hoa thôi thì chưa đủ. Diệp Bạch rời khỏi Hoàn Cầu thì thôi đi, lại còn lừa gạt Lạc Thần và Cung Húc lấy đi mất, coi như là lời cảnh cáo tốt nhất đối với các cao tầng của Hoàn Cầu.
Thái Dũng Thắng nhìn thấy nghệ sĩ nhà mình lĩnh giải xuống, mặt đầy vẻ hăm hở, như có như không hướng về phương hướng của đám người Diệp Oản Oản nhìn lấy.