Mục lục
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (vợ mới bất lương có chút ngọt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Như Ý



Beta: Gemini



————————



Nhất Chi Hoa đang quan sát Diệp Oản Oản trên dưới mặt đồ nam, cảm thấy khá hứng thú lẩm bẩm, “Chà chà, người cùng lý tưởng…”



Diệp Oản Oản nhìn về phía tiểu Trần mở miệng nói: “Tiểu Trần, cô trước đi làm việc đi, mấy người này, để tôi tới giải thích!”



“A, cái này sao được!” Tiểu Trần gò má nhất thời đỏ hơn.






“Một cái nhấc tay mà thôi.”



“Này! Tiểu Trần ——” lúc này, đối diện vừa vặn có người thúc giục tiểu Trần đi qua.



“Vậy… Vậy cũng tốt! Làm phiền Diệp ca, nếu mấy người này tiếp tục gây sự không chịu đi, khuyên không được tôi liền đi tìm bảo an trực tiếp đuổi đi!” Dưới sự thúc giục tiểu Trần không thể làm gì khác hơn là liên tục cảm ơn, rời đi trước.



“Được.” Sau khi Tiểu Trần đi, ba người vẫn bất động như núi tiếp tục chiếm lấy “Bảo địa Phong thủy”, hoàn toàn không có ý tứ đi chỗ khác.



“Ồ, bảo an? Thật là đáng sợ nha! Bà đây cảnh sát cũng không sợ còn sợ bảo an!”



Diệp Oản Oản thấy vậy cười một tiếng, “Muốn kiếm tiền sao? Vừa vặn tôi ở đây có một công việc, có thể thuê các người.”



Yêu Mị Nam trong miệng ngậm cọng cỏ, vẻ mặt lãnh ngạo, mặt đầy khinh thường khẽ xì một tiếng: “A, tôi nghe được cái gì thế này, muốn thuê chúng tôi? Khẩu khí thật là lớn!



Thần Hư cũng ý vị thâm trường mở miệng nói, “Diệp… Người anh em vẫn là ăn nói cẩn thận, bất kỳ người nào trong chúng tôi, cậu cũng không thể trả giá nổi.”



Diệp Oản Oản gật đầu một cái, “Ồ, vậy xin hỏi, thuê các người tốn bao nhiêu tiền?”



Yêu Mị Nam “Tôi trước giờ còn không có nhận việc 100 triệu trở xuống.”



Thần Hư cười lạnh, “Tử nhân yêu anh giả vờ ép giá cái gì? 100 triệu giỏi lắm à? Tôi đây kỷ lục cao nhất là một tỉ!” Nói xong phủi phủi bụi trong tay, nhìn Diệp Oản Oản mở miệng nói: “Chúng tôi ba người, coi như chỉ nằm trên đất, cũng sẽ không thấp hơn 50 triệu.”






Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi co rút nghe hai người ở đó khoác lác: “Có thể trả giá hay không, rẻ một chút?”



Yêu Mị Nam một mặt kiêu ngạo: “Tôi chưa bao giờ chấp nhận trả giá.”



Thần Hư cười một tiếng, “Nếu như là mỹ nhân mở lời, tôi ngược lại là có thể thêm vào ưu đãi một chút, giảm 10%.” Diệp Oản Oản gật đầu một cái, “Ồ, một trăm đồng một người, có làm hay không?”



Yêu Mị Nam: “…”



Thần Hư đạo sĩ: “…”



“Một trăm đồng! Cô đây là đang sĩ nhục tôi?” Yêu Mị Nam rít rào lên tiếng.



Sắc mặt của Thần Hư đạo sĩ vô cùng khó có thể hình tượng, “Người anh em Diệp, tôi cảm thấy, cô đối với hai chữ ‘Trả giá’ này khả năng có chút hiểu lầm.”



“Không được sao? Vậy coi như…” Diệp Oản Oản xoay người rời đi. Ngay lúc Diệp Oản Oản xoay người, mấy tên này thân hình thay đổi cực nhanh, vọt đến trước người của cô, “Chờ một chút! Người anh em Diệp, tôi làm, tôi làm! Chỉ cần không vi phạm pháp luật, không dùng vũ lực tổn thương người, chính đáng lại hợp pháp!”



Diệp Oản Oản cười khẽ: “Diễn viên quần chúng, chỉ diễn vai quần chúng mấy phút, rất đơn giản, hơn nữa phù hợp tất cả yêu cầu anh nói, vô cùng chính đáng hợp pháp.”



Ánh mắt nhất thời sáng lên, ngay lập tức mở miệng: “Đồng ý! Lúc nào bắt đầu làm việc? Lúc nào đưa tiền? Nuôi cơm sao?”



“Mịa nó! Tên hèn hạ này! Lại có thể chơi xấu!” Yêu Mị Nam ở phía sau kêu to, “Ông chủ, đừng nghe anh ta, tôi so với anh ta tiện nghi hơn, tôi chỉ cần tám mươi đồng!”



Lúc này, trong góc, trên băng-ca cứu thương truyền tới một thanh âm sâu kín: “Ông chủ, yêu cầu người chết không? Năm mươi đồng có thể nằm một ngày.”



Diệp Oản Oản: “…”



Lần trước ngoài ý muốn gặp người kia đánh đám người Nguyên Sinh, chỉ nhìn thân thủ, tuyệt không phải người bình thường, bây giờ nhìn lại, quả thật không bình thường, không phải thần kinh bình thường…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK