Beta: Hyna Nguyễn + Windy
———————————-
Sắc mặt của Tư Dạ Hàn vốn đang còn tức giận, nghe cô nói như vậy, nhất thời nhíu mày một cái rồi hỏi: “Nơi nào đau?”
Diệp Oản Oản mới vừa rồi liền phát hiện sắc mặt của Tư Dạ Hàn khó coi, cho nên mới cố ý thê thảm, giờ thấy mình đã đạt được hiệu quả, lập tức nhanh chóng ‘ai ai’ từ từ đi qua.
“Nơi nào cũng đau! Bắp thịt đau! Xương cũng giống như bị người ta cắt đứt rồi lắp lại! Còn có ở đây…Cũng bị thương…”
Diệp Oản Oản đưa ra một ngón tay, trên ngón tay bị trầy một vết to bằng móng tay.
Thực sự là… Vết thương thật lớn đó…
Mọi người bị đánh trầy da sứt thịt, sưng mặt sưng mũi tỏ vẻ nội tâm của mình một mảnh thê lương…
“Hứa Dịch, đi lấy hộp thuốc tới đây.” Tư Dạ Hàn mở miệng ra lệnh nói.
Hứa Dịch vội vàng đứng dậy đi đến ngăn kéo, đem hòm thuốc mang qua.
Tư Dạ Hàn nắm ngón tay của Diệp Oản Oản, giúp cô khử độc, băng bó một chút.
Diệp Oản Oản lại yêu cầu: “Không phải cái này, không phải cái này, em muốn một cái nơ bướm!”
Tư Dạ Hàn ngước mắt liếc cô một cái, ngón tay thon dài nắm lấy vải thưa, rất nhanh liền cột thành một cái nơ bướm đẹp mắt.
Cả thể xác lẫn tinh thần của mấy tên chó độc thân bên trong phòng một mãnh bi thương: “…”
Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm khớp xương bầm tím của Diệp Oản Oản, sắc mặt hơi trầm xuống.
Diệp Oản Oản đột nhiên nhớ tới việc Tư Dạ Hàn có quy định không cho phép cô bị thương, nhất thời không dám giả bộ thê thảm quá mức, vội mở miệng nói: ”Đoán chừng là em say nên không cẩn thận té ngã, không có việc gì, không có việc gì, giúp em thổi một chút liền không đau a!”
Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng kiểm tra xương cùi chõ của cô một hồi, thần sắc nghiêm túc mở miệng: “Thân thể của em quá lâu không có vận động, bắt đầu từ hôm nay, anh cho người dạy em một chút kiến thức cơ bản, mỗi ngày giữ vững rèn luyện.”
Tư Dạ Hàn nói xong liền nhìn về phía Thập Nhất ở đối diện: “Thập Nhất.”
Thập Nhất nghe được Tư Dạ Hàn gọi mình, vội vàng khấp khểnh đi tới: “Có thuộc hạ!”
Tư Dạ Hàn: “Bắt đầu từ hôm nay, cậu làm huấn luyện viên của cô ấy.”
“Cái… Cái gì…” Thập Nhất một mặt mơ màng, sợ hãi không thôi mà nhìn chằm chằm ông chủ nhà mình, cơ hồ cho là mình đang nghe nhầm.
Tư Dạ Hàn ánh mắt lạnh lùng, “Có vấn đề gì sao?”
Đương nhiên có vấn đề! Quá có vấn đề được không? Hắn làm sao có bản lãnh đi dạy Oản Oản tiểu thư a! Đi làm bao thịt còn tạm được.
“Không có… Không thành vấn đề!” Thập Nhất kiên trì đến cùng mở miệng đáp.
Thật ra thì loại nhiệm vụ này không tới phiên hắn, lấy cá tính của ông chủ, hẳn là sẽ sắp xếp Lưu Ảnh mới đúng, nhưng bây giờ, ông chủ lại an bài mình…
Chuyện lần này Lưu Ảnh thật sự đã phạm lỗi quá lớn rồi…
Coi như hắn đối với Diệp Oản Oản có bất mãn đi nữa, cũng không nên như vậy, công khai vi phạm mệnh lệnh của ông chủ.
Trong lúc xử lý chuyện này, hắn rõ ràng mang theo tình cảm riêng tư của mình mà hành động.
Thật ra thì Diệp Oản Oản rất ghét vận động, nhưng thấy Tư Dạ Hàn đều đã giúp cô sắp xếp xong xuôi, cộng thêm nghĩ đến chuyện tối hôm qua, cô có cảm giác mình cũng cần rèn luyện thân thủ một chút, ít nhất sau này gặp lại tình huống tương tự mới có thể bảo vệ được chính mình.
Vì vậy, Diệp Oản Oản mở miệng nói: “Vậy cũng tốt… Thập Nhất, sau này liền làm phiền anh chiếu cố nhiều hơn! Làm phiền anh đến lúc đó dạy tôi một vài chiêu thức phòng thân!”
Thập Nhất nụ cười so với khóc còn khó coi hơn: “Thật… Tốt…”
Người yêu cầu thuật phòng thân chẳng lẽ không phải là hắn sao?
Những ám vệ khác nhìn người trước mắt lại khôi phục dáng vẻ nũng nịu mềm mại, sắc mặt đều đen. Nhìn phản ứng của Diệp Oản Oản, hình như là sau khi tỉnh rượu toàn bộ chuyện đã xảy ra ngày hôm qua đều quên sạch mất rồi…
Say một cái liền hóa thành sát thần, thực lực bùng nổ, đây là chuyện vô cùng thần kỳ.
Quả nhiên, bọn họ thật sự là quá ngây thơ rồi, người phụ nữ mà ông chủ thích làm sao có thể là người bình thường được chứ.