Mục lục
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (vợ mới bất lương có chút ngọt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Convertor: Vovo



Editor: Như Ý



Betaer: Hyna + Windy



————————-



Mỗi một động tác, mỗi một ánh mắt của Từ Minh đều phi thường đúng chỗ, đến tốc độ nói chuyện cùng dừng lại đều vô cùng phù hợp với tâm tình của nhân vật.



So với lúc những tiểu thịt tươi kia diễn xuất một cách cường điệu, căn bản là không cùng một cấp độ.



[Gào! Minh Bảo (bảo bối) của chúng ta thật giỏi! Thật cuồng phách, thật khốc! Hoàn toàn chính là Lâm Lạc Trần trong lòng ta a! Rốt cuộc là ai nói người đóng vai Lâm Lạc Trần không ai vượt qua được Lạc Thần a]






Fan nguyên bản nhận xét…



[Quả thật không tệ, so với những người trước đều tốt hơn nhiều! Rất có chất hắc ám của Lâm Lạc Trần! Có loại cảm giác không bị trói buộc, là cảm giác thoát khỏi thế tục!]



[Tôi vẫn luôn cảm thấy Lạc Thần chiếm tiện nghi a, không chỉ có nhiều thời gian chuẩn bị hơn, còn có thể mô phỏng theo cách diễn của Minh Bảo để qua mặt chúng ta, vượt qua kiểm tra! Quá không công bằng đi.]



[Tôi ngược lại muốn nhìn Lạc Thần một chút xem hắn ta diễn như thế nào, nếu dám bắt chước lại lối diễn xuất của Minh Bảo, chúng ta liền dìm chết anh ta!]…



Đối với diễn xuất của Từ Minh, phó đạo diễn cùng với nhà sản xuất phim tất cả đều gật đầu liên tục, ngay cả Tống Kim Lân nguyên một buổi tối không có sắc mặt tốt cũng hòa hoãn mấy phần.



Thời điểm đến lượt Lạc Thần, thần sắc của phó đạo diễn rõ ràng có phần qua loa lấy lệ, chỉ thuận miệng nhắc nhở một câu: “Lạc Thần, cậu có thể bắt đầu rồi!”



So với Từ Minh chỉ cần năm giây liền nhanh chóng thay đổi trạng thái, tiến vào nôi dung cốt truyện, Lạc Thần sau khi phó đạo diễn nói bắt đầu, vẫn y như cũ ngồi tại vị trí của mình.



Trong phòng chat Live rất nhanh liền có người bắt đầu nói xỏ xiên đây đó.



[Làm cái gì vậy a, nhập vai diễn mà chậm như vậy sao? Mới vừa rồi Từ Minh chỉ cần năm giây liền nhập vai diễn rồi đó!]



[Đối với một diễn viên chuyên nghiệp mà nói, có thể nhanh chóng nhập vai diễn là thứ căn bản nhất, đến cả cái này đều làm không được sao? Đây là nguyên nhân tại sao Từ Minh để cho anh ta diễn sau đi!]



[Hai người này chênh lệch quá xa a!]






Người đi đường mong đợi Từ Minh!



[Mong đợi Từ Minh mang đến cho chúng ta một Lâm Lạc Trần hoàn toàn mới!]



Fan bản gốc bày tỏ…



[Xem qua biểu hiện của Từ Minh, dường như quả thật có thể mong chờ nha!]



Tình cảnh Lạc Thần thật ra là phi thường bất lợi, bởi vì hắn là diễn viên nguyên bản, khởi điểm quá cao, những người ái mộ đối với hắn yêu cầu cũng càng hà khắc hơn. Không chỉ phải vượt qua tất cả những người thử vai mà còn là vượt qua chính bản thân mình nữa.



Ước chừng qua mười lăm giây, cuối cùng Lạc Thần mới có hành động. Lạc Thần chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Từ Minh, trong ánh mắt không có tà tứ, cũng không có lạnh lùng, ngược lại có vài phần thân cận cùng hoài niệm. Vân Hải và hắn đã từng là huynh đệ đồng môn tốt nhất, nhưng hôm nay, hoàn cảnh hai người đã khác nhau một trời một vực.



Vân Hải là hậu bối xuất sắc nhất trong chính đạo, mà hắn lại Đại Ma Đầu mà người người phỉ nhổ. Nhưng mà, cho dù ở dưới tình huống cảnh mất người còn như vậy, Lâm Lạc Trần đã sớm từ bỏ hết thảy quá khứ, hắn đang đối mặt với Vân Hải – người huynh đệ ngày xưa sống chết có nhau, là bạn cũ của hắn.



Lạc Thần trong nháy mắt nhìn về phía Từ Minh, rõ ràng Từ Minh cũng không có làm gì, nhưng mới vừa rồi vẫn còn đang đóng vai Lâm Lạc Trần, giờ phút này trong nháy mắt lại trở thành nhân vật nam chính Vân Hải.



Màn diễn này là một người diễn, đạo diễn không có an bài người đóng vai nhân vật nam chính cùng bọn họ diễn cùng, mới vừa rồi là chính Từ Minh tùy tiện hư cấu một người, mà Lạc Thần, lại đem Từ Minh coi thành Vân Hải.



Lạc Thần hướng về Từ Minh nhìn một cái, ngay sau đó liền rũ con ngươi, thật thấp mà cười một tiếng:



“A…”



Lạc Thần trẻ tuổi khuôn mặt đẹp trai nhưng lại giống như đã trải qua tang thương chết chóc, phong vân biến ảo nói: “Chính đạo, tà đạo! Như thế nào là chính, như thế nào là tà.”



Lạc Thần nhẹ thở dài, nhìn về phía Từ Minh, con ngươi trong suốt phảng phất phản chiếu hình ảnh thiếu niên ngày xưa cùng mình nói chuyện trên trời dưới đất phóng ngựa giơ roi: “Vân Hải, ngươi vẫn cứ như xưa, vẫn ngây thơ như thế!”



Lúc Lạc Thần diễn đến đoạn này, bất quá mới nói ngắn ngủn hai câu mà thôi, hơn nữa lời thoại cùng với Từ Minh giống nhau như đúc, thậm chí nội dung cốt truyện tiếp theo cùng lời thoại là gì, mọi người cũng biết cả rồi, nhưng là…



Tất cả mọi người tại hiện trường, bao gồm những người đang xem Live lúc trước đều cho rằng Lạc Thần sẽ làm hỏng hình tượng trong nguyên bản, giờ phút này tất cả lại đều theo bản năng nín thở mà xem, chờ đợi phần diễn tiếp theo của Lạc Thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK