Editor: Hyna Nguyễn
————————————————–
“A! Đông tử, Cung Húc thật là đẹp trai có hay không!” Tiểu Tình mắt lóe sao mà bưng lấy mặt, “Hừ, để cho các người vô lý, để cho các người khi dễ người, hiện tại đụng phải chuyện càng vô lý, càng khi dễ người rồi!”
Tiểu trợ lý của Cung Húc: “Ây…”
Lời này rốt cuộc là đang khen người, hay là mắng chửi người đây?
Bất quá, tiểu trợ lý hiếm thấy tỏ vẻ đồng ý gật đầu một cái, lần đầu tiên cảm thấy nghệ sĩ ngang ngược càn rỡ nhà mình, bộ dáng không nói lý lại còn thật đẹp trai.
Lăng Thiếu Triết giận đến mức đỏ từ mặt đến cổ, hết lần này tới lần khác lại không làm gì được hắn, hắn có thể dùng tiền đi chèn ép Lạc Thần, nhưng Cung Húc? Làm sao có thể!
Người liều mạng với hắn? Hắn có thể dùng tiền đập chết người đó a…
Giờ phút này Cung Húc hiển nhiên chính là một người có quyền con ông cháu cha: “Còn chờ cái gì đây, cởi a! Mặc quần áo của tiểu gia trên người mình có thể thư thái như vậy sao?”
Lăng Thiếu Triết: “Anh…”
Vạn San San nổi dóa: “Cung Húc, anh đừng khinh người quá đáng!”
Bên cạnh mấy nghệ sĩ khác của Hoàng Thiên cũng rối rít phụ họa.
“Cung Húc, anh quả thật là quá ngang ngược không biết lý lẽ!”
“Thức sự quá phận, lại có thể đùa bỡn với bộ đồ hàng hiệu như vậy sao?!”
Cung Húc cười híp mắt, tâm tình rất tốt, “A được, nguyên lai mấy người cũng cảm thấy tôi so với Lăng Thiếu Triết nhà mấy người mặc đồ hàng hiệu hơn hả? Không tệ không tệ, rất tự biết mình mà!”
“Anh… Anh anh…”
Cung Húc hoàn toàn là một kẻ khó chơi, một đám người nói nửa ngày, nhưng không chiếm được hay phản bác được phân nửa chỗ tốt nào, tất cả đều bị hắn chọc giận đến gần chết.
Lúc này, trong con ngươi của Vạn San San thoáng qua một vệt tinh quang, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng lấy ra một cái điện thoại di động, sau đó mở ra một đoạn video.
“Cung Húc, chờ tôi đem đoạn video này phát lên trên mạng, nhìn anh còn có thể phách lối giống như bây giờ hay không a?!”
Video mở ra, chỉ thấy trong hình, đoạn video của Vạn San San ghi lại từ đoạn Cung Húc dùng cà phê tạt vào người Lăng Thiếu Triết.
Thấy vậy, một bên Lạc Thần cùng hai tiểu trợ lý đều đổi sắc mặt.
Quá hèn hạ! Lại có thể chơi đùa cắt văn lấy nghĩa!
Ngay tại thời điểm Lạc Thần cùng hai tiểu trợ lý một mặt lo lắng, Cung Húc chính là xuy cười ra tiếng, một bộ biểu tình nhìn kẻ ngu ngốc mà nói: “Sách, chỉ dùng loại đồ chơi này liền muốn uy hiếp tiểu gia tôi sao, tiểu gia còn có thể càng phách lối một chút, cô có tin hay không?”
Nhìn thấy phản ứng của Cung Húc, Vạn San San thoáng cái bối rối, biểu tình đắc ý cũng cứng ở trên mặt.
Dùng chiêu này tới uy hiếp người khác có lẽ còn tác dụng, nhưng uy hiếp Cung Húc thì….?
Cái tên này hoàn toàn là nợ nhiều nhưng không đè người được, heo chết không sợ bỏng nước sôi, danh tiếng đã kém đến mức tận cùng rồi, nơi nào còn sợ những loại vật này chứ?
Cung Húc nhìn Đông tử ở một bên nói: “Đi, lại đi mua cho tôi một chục cà phê tới đây! Tiểu gia tạt thêm mấy lần nữa, để cho cô, chậm, chậm, quay, đủ!”
Nghe nói như vậy, mấy tiểu nghệ sĩ Hoàng Thiên ở phía đối diện tất cả đều không dám thở mạnh một tiếng, mặt của Lăng Thiếu Triết đều trắng bệch, ánh mắt không vui nhìn Vạn San San.
Nếu không phải là người phụ nữ này tự cho là thông minh, hắn hiện tại làm sao sẽ giống như bây giờ không xuống đài được!
Vạn San San vào lúc này cũng là bể đầu sứt trán, cô ta làm sao biết được Cung Húc khó xử lý như vậy được? Quả thật là đao thương không chạm được, khó chơi a!
Mắt thấy mọi chuyện đã náo đến không cách nào thu lại được, bó tay hết cách, Vạn San San đột nhiên nghĩ đến tin đồn Cung Húc dường như rất kiêng kỵ người đại diện mới của hắn, vì vậy bật thốt lên mà nói: “Cung Húc, anh dám sao! Nếu như bị người đại diện của anh biết được, tôi nhìn xem anh làm sao cùng hắn trả lời chuyện này a!”
Tiếng nói của Vạn San San rơi xuống, biểu tình của Cung Húc trong nháy mắt cứng ở trên mặt.
Vạn San San vốn chỉ là thuận miệng thử xem, nhưng nhìn biểu tình của Cung Húc một cái, phát hiện mình lại bắt được điểm yếu của Cung Húc, nhất thời vui mừng quá đổi, nói tiếp: “Ha ha ha… Anh cứ phách lối a! Tiếp tục phách lối a! Không sợ bị người đại diện của mình biết thì cứ tiếp tục náo là tốt rồi!”