Beta: CN
……………………….
“Chuyện này…” Lương Uyển Quân lắc đầu một cái, “Dường như không quá giống…”
Giờ phút này Diệp Thiệu Đình đã hoàn toàn tin tưởng con trai là bị oan uổng, vì vậy giận dữ mở miệng, “Tôi còn tưởng rằng các người thực sự đem tới chứng cớ, kết quả lại có thể tùy tiện tìm người giả mạo con của tôi?”
Không đợi Lương Mỹ Huyên cùng Diệp Thiệu An mở miệng, Diệp Mộ Phàm lại ôm lấy máy vi tính, đi tới trước mặt Đàm Nghệ Lan cùng Diệp Hồng Duy: “Ông bà nội, hai người là nhìn con lớn lên, hai người nhìn người trong đoạn video này là cháu mình sao!”
Đàm Nghệ Lan cùng Diệp Hồng Duy chính là càng ngày càng nghi ngờ, quan sát tỉ mỉ người thanh niên xuất hiện bên trong video, lại so sánh với cháu trai trước mắt của mình.
Cũng chẳng biết tại sao, nhìn lấy Diệp Mộ Phàm vẻ mặt tràn đầy tự tin, hai người già càng là so sánh, càng thấy được có một chút không giống…
Một bên Diệp Thiệu An thấy vậy tức giận mắng, “Diệp Mộ Phàm, cậu bớt làm bộ làm tịch, người nào không biết cậu bị cô ả Trầm Mộng Kỳ kia mê hoặc, cho nên mới tới công ty Thẩm gia làm việc, cũng vì lấy lòng cô ta mới ăn trộm bí mật thương nghiệp nhà mình! Thư cạnh tranh không có khả năng bị người khác tiết lộ, trừ cậu ra còn có thể là ai?”
Diệp Y Y ánh mắt hơi đổi, cũng cau mày nói, “Hơn nữa lần này người trúng thầu lại là Trầm gia chứ không phải là ai khác, đây không khỏi cũng quá trùng hợp rồi…”
“Cho nên, các người liền cho người giả mạo tôi xuất hiện ở trong video, để đạt mục đích vu hãm tôi sao?” Diệp Mộ Phàm lạnh giọng mở miệng.
“Còn có…” Diệp Mộ Phàm khóe miệng khẽ nhếch, tiếp tục mở miệng nói: “Người chủ nhà họ Thẩm, lúc đầu chẳng qua chỉ là tài xế của cha tôi mà thôi, tôi Diệp Mộ Phàm có thể vừa ý con gái của ông ta? Ha ha, khùng à, tôi chẳng qua chỉ là chơi đùa một chút, phụ nữ bên ngoài, tôi muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, các người lấy cái này tới vu oan cho tôi, có phần cũng quá hoang đường!
Tôi xem các người là cố ý nghĩ cách giải quyết triệt để chúng tôi những thứ tai họa ngầm này, mục đích để cho ông nội bà nội đối với một nhà chúng tôi hoàn toàn thất vọng, dứt khoát là cố ý để lộ thư cạnh tranh, muốn giá họa cho tôi!”
Lương Mỹ Huyên giận đến tức chết nói: “Ba mẹ, hai người nhìn thấy không? Nó đến bây giờ còn không biết hối cải! Quả thực là hết cứu!”
“Ông bà nội, công đạo đúng sai, tự trong lòng mọi người, bọn họ lấy không ra bất kỳ chứng cớ, lại một mực chắc chắn con là người trong video, mà không phải người giả mạo bọn họ đưa tới.
Còn nói con bị con gái Trầm gia mê hoặc chết đi sống lại, cũng là một bên nói bậy nói bạ, ông bà nội nếu như không thích, con lập tức đá cô ta, điểm này con theo ý ông nội!” Diệp Mộ Phàm nghiêm mặt nói.
Đàm Nghệ Lan nhìn Diệp Hồng Duy bên cạnh: “Cũng thật là tùy ông, một điểm này.”
Nghe tiếng, Diệp Hồng Duy mặt đầy khó xử: “Khụ khụ… Này đều là trước đây… Chuyện lúc trước rồi.”
Diệp Mộ Phàm lại nói: “Ông nội bà nội, con là cháu ruột của hai người, là ông cùng bà nội từ nhỏ một tay nuôi nấng đấy!
Từ nhỏ ông và bà nội đã dạy con, làm người yêu cầu thành thật, đầu đội trời chân đạp đất, con thừa nhận, con mấy năm nay có chút ham chơi, nhưng con chưa có bao giờ làm trái lại đạo nghĩa, chưa bao giờ có một phút quên ông bà nội đã dạy dỗ con!
Bất luận ai hoài nghi con, mắng con, con đều có thể không để ý! Ông nội, bà nội! Hai người là người con kính trọng nhất, là người thân yêu nhất, chỉ cần hai người không nghi ngờ con là được.”
“Không phải là ông bà không tin con, chẳng qua là…” Đàm Nghệ Lan thấy bộ dáng ủy khuất của cháu trai, trong lòng cũng có chút khó chịu.
Diệp Mộ Phàm mặt đầy ủy khuất: “Ông nội, bà nội, hai người tin tưởng chú ba… Tin tưởng thím ba… Tin tưởng Diệp Y Y… Tin tưởng tất cả bọn họ … Tại sao lại không nghe con giải thích đây?”