Editor: Hyna Nguyễn
Betaer:Anh Kiều
————————-
Hứa Dịch nhìn chằm chằm những văn kiện kia, đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, trong lòng đang mang theo một tảng đá lớn, cuối cùng đã để xuống được rồi.
Ông chủ không chỉ là đem văn kiện cơ mật giao cho Oản Oản tiểu thư bảo quản, ngày thường bất luận là nói cái gì cũng không cấm kỵ Oản Oản, một điểm này trừ hắn, Lưu Ảnh, Tần Nhược Hi ra, thậm chí còn có rất nhiều quản lý cấp cao của công ty đều có thể làm chứng.
Nếu Oản Oản tiểu thư thực sự muốn thăm dò nghe ngóng tin tức gì, vậy thì thật là quá đơn giản, đâu cần phải phiền toái vòng quanh một vòng lớn như vậy làm gì chứ?.
Cuối cùng cũng sẽ không có người nào muốn hoài nghi Oản Oản tiểu thư nữa…
Quả nhiên, Tư Minh Lễ cùng một mấy trưởng lão cũng không nói gì nữa.
Tư Minh Vinh mặc dù đối với việc Tư Dạ Hàn đem văn kiện cơ mật như thế giao cho một cô gái bảo quản thật sự là có chút bất mãn, nhưng thân phận bây giờ của Diệp Oản Oản là chủ mẫu của Tư gia trong tương lai, Tư Dạ Hàn đem tài liệu giao cho cô ấy, hoàn toàn không thể chỉ trích được, căn bản là không thấy có khuyết điểm nào nữa, vì vậy cũng chỉ có thể ngậm miệng không nói.
Lúc này, phía trong góc, Tần Nhược Hi nhìn thấy những văn kiện kia, sắc mặt đã trắng thêm mấy phần.
Những thứ văn kiện cơ mật này ngay cả cô cũng chưa từng thấy qua, A Cửu lại có thể tùy tiện giao cho người phụ nữ này…
Thật ra, cô hoàn toàn không để Diệp Oản Oản vào mắt. Lấy gia thế tài học đức hạnh của Diệp Oản Oản, muốn được gả vào Tư gia không khác nào người ngu mà nằm mơ, cho nên cô ta cần gì phải cùng thứ người như vậy so đo hạ thấp thân phận của mình.
Nhưng sau chuyến đi đến nước B lần này, cô ta lại không thể không bắt đầu chú ý đến người phụ nữ này rồi. Người phụ nữ này vận khí thật là quá tốt mà.
Tình báo hết lần này tới lần khác tìm tới Oản Oản, làm cho cô ta lập công lớn cứu người, không chỉ như thế, hôm nay còn cứu Hứa Dịch, để cho Hứa Dịch thiếu nợ cô ta một ân huệ lớn như vậy, Tư Minh Lễ đang muốn làm khó dễ đối với cô ta, A Cửu lại tỉnh…
Lão phu nhân thương tiếc cháu trai mình, rất sợ Tư Dạ Hàn lại quá mức vất vả, vội mở miệng nói: “Tốt rồi tốt rồi, chuyện bây giờ cuối cùng tất cả đều đã hiểu rõ, các người nếu không còn chuyện gì quan trọng để nói nữa thì tất cả đều trở về đi thôi, hết thảy chờ thân thể của tiểu Cửu tĩnh dưỡng tốt hơn rồi lại nói!”
Trò hay tan cuộc, mọi người đồng tình mà nhìn Tư Minh Lễ người hôm nay bị thua thiệt nhiều nhất, rối rít chào rồi rời đi.
“Vâng, lão phu nhân! Chúng tôi đi trước!”
“Hi vọng gia chủ ngàn vạn bảo trọng thân thể!”
Bởi vì Tư Dạ Hàn không thích hợp đi đi lại lại, Diệp Oản Oản hỗ trợ tiễn mấy trưởng lão ra ngoài.
Phía cửa.
Hứa Thường Khôn nhìn cô gái thân hình đơn bạc nhu nhược trước mắt, trong con ngươi đục ngầu già nua tràn đầy vẻ cảm kích: “Nếu không phải là Oản Oản tiểu thư, hôm nay Hứa gia sợ là vạn kiếp bất phục! Hôm nay đại ân của Oản Oản tiểu thư, tôi Hứa Thường Khôn sẽ ghi nhớ!”
Diệt môn cùng chết đi cũng không phải là điều đáng sợ nhất, đáng sợ chính là Hứa gia bọn hắn trung thành tận tâm nhiều năm như vậy, lại bị đóng chữ “Phản đồ” sỉ nhục cả gia tộc suốt đời.
Hứa Thường Khôn nói xong, đối với cô khom người xuống thật sâu để tỏ lòng biết ơn.
Diệp Oản Oản vội vàng đỡ Hứa Thường Khôn lên: “Chú Hứa nói quá lời rồi, mới vừa rồi cháu đã nói qua, cháu nói chỉ là nói thật mà thôi.”
Hứa Thường Khôn nghe vậy, lắc đầu cười khổ, dưới tình huống đó, cả gia tộc không có một người nào tiến lên vì Hứa gia nói một câu, không có bất kỳ người nào tin tưởng bọn họ, mà cô chỉ một cô gái trẻ tuổi, lại có thể đứng lên ngăn chặn việc hộ vệ chấp hành hình phạt với con mình.
Chỉ là bằng một điểm này đã đáng quý rồi.
Diệp Oản Oản nói xong, nhìn về phía Hứa Dịch đứng ở một bên mở miệng nói:, “Huống chi, trong ngày thường trợ lý Hứa đối với cháu chiếu cố rất nhiều, cháu gây thêm không ít phiền toái cho anh ta rồi…”
Hứa Dịch nghe Diệp Oản Oản nói những lời này, cúi thấp đầu, chỉ cảm thấy xấu hổ không chịu nổi.
Chỉ vì trong ngày thường hắn tiện tay làm những chuyện bé nhỏ không đáng kể kia mà Oản Oản lại đứng ra cứu tính mạng của hắn, nếu không phải là ông chủ kịp thời tỉnh lại, hậu quả hắn quả thật không dám tưởng tượng…