Editor: Hyna Nguyễn
—————–
“Cảm ơn Nhược Hi tỷ tỷ, vòng tay rất đẹp. ” Diệp Oản Oản khép lại nắp hộp lại, làm bộ như không có cảm giác lạ nào.
“Cô thích thì tốt rồi. ” Tần Nhược Hi cùng với cô chào hỏi bắt chuyện xong, liền chuyển hướng Tư Dạ Hàn.
Thời điểm nhìn về phía Tư Dạ Hàn, thái độ của Nhược Hi lúc đầu xa cách khách khí nhất thời thân mật lên không ít, ánh mắt cũng nhu hòa hơn rất nhiều, “A Cửu, chuyện bên kia đã làm xong, tình huống cụ thể buổi tối em nói tỉ mỉ với anh nha.”
“Khổ cực cho em rồi. ” Tư Dạ Hàn ung dung thản nhiên mà thu hồi ánh mắt trên người của Diệp Oản Oản.
Trong lúc anh mới nhìn đến Tần Nhược Hi một chớp mắt kia, biểu tình của Diệp Oản Oản rất không tầm thường.
“Thật cảm thấy em khổ cực nhưng chỉ nói ngoài miệng một chút thì làm được gì chứ? ” Tần Nhược Hi nhíu mày.
Tư Dạ Hàn hướng Hứa Dịch nhìn một cái, Hứa Dịch lập tức xuất ra đồ vật đã sớm chuẩn bị xong, là một vò rượu ngon.
Tần Nhược Hi thấy nhất thời vẻ mặt mừng rỡ, “Thất ca cất Trúc Diệp Thanh! Lần trước em muốn cầm một quyển sách y học cổ không xuất bản nữa đổi với hắn hắn cũng không chịu! Anh làm sao có thể lấy được a?”
“Hứa Dịch làm đó.”
“Anh lại khi dễ Hứa Dịch sao lại luôn sai bảo hắn làm những việc khó như lên trời vậy chứ!”
Diệp Oản Oản lẳng lặng đứng ở một bên Tư Dạ Hàn, nhìn hai người bọn họ nói chuyện với nhau thật vui, người bên cạnh hoàn toàn không có cơ hội nào để nhúng tay vào.
Lúc này, cửa truyền tới thanh âm hưng phấn của Lưu Ảnh “Nhược Hi tiểu thư! Cô trở về lúc nào thế?!”
Lưu Ảnh vừa nhìn thấy Tần Nhược Hi như thấy được người đáng tin cậy, ánh mắt nhất thời sáng lên.
Tần Nhược Hi cười nói, “Vừa tới thôi, nghe nói anh gần đây mới học được một bộ quyền pháp mới? Theo tôi đi luyện một chút được không?”
” Được! ” Lưu Ảnh lập tức gật đầu.
“Cái hầu tử này, trở lại một cái liền tìm người đánh nhau, một chút bộ dạng của nữ hài tử cũng không có! ” lão thái thái vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn ra ngoài sân, bất quá trong giọng nói có sự cưng chìu rõ ràng cho thấy không có bất kỳ trách cứ nào.
Đối với nữ nhân mà Tư Dạ Hàn lựa chọn không phải là Tần Nhược Hi, mà là cô một tiểu nha đầu không biết từ đầu xuất hiện, lão thái thái chắc là thất vọng đi.
Chẳng qua là dầu gì cũng có một người, bất kể là ai, có được hay không, dù sao cũng tốt hơn việc Tư Dạ Hàn độc thân nhiều năm không gần nữ sắc.
Lão thái thái nói xong liền đi vào phòng bếp bận rộn chuẩn bị đồ ăn, Diệp Oản Oản theo Tư Dạ Hàn ngồi xuống bên bàn gỗ bên giàn trồng hoa.
Giờ phút này Tần Nhược Hi bỏ đi áo khoác trên người, đang cùng Lưu Ảnh so chiêu.
Diệp Oản Oản không xương tự đắc ngồi ở trên ghế mây, lẳng lặng nhìn hai bóng người đang tùy ý tiêu sái kia.
Lần đầu tiên gặp mặt, Tần Nhược Hi ở trong phòng cho cô thấy vẻ phong khinh vân đạm thì giờ laị cho cô một vẻ uy phong lẫm liệt mà gió thổi không hạ.
Dù cô có theo Tư Dạ Hàn thì sao chứ, đến cả lão thái thái, Hứa Dịch, Lưu Ảnh, không có một ai ở đây tuyên thệ chủ quyền của cô, như đang muốn nói cho cô biết bên cạnh Tư Dạ Hàn, căn bản cũng không có vị trí của cô.
Trong thế giới của Tư Dạ Hàn, cô cho tới bây giờ đều là một thân một mình, tứ cố vô thân.
Kiếp trước chính là như vậy, Tần Nhược Hi nhìn như không có làm bất kỳ chuyện gì thực chất tổn thương cô nhưng lại một chút xíu nữa cô lập cô đến cơ hồ nổi điên.
Bất quá, cũng do chính cô quá ngu xuẩn.
Coi như Tần Nhược Hi thu mua tất cả mọi người bên cạnh Tư Dạ Hàn thì thế nào, cô chỉ cần bắt một người, liền có thể đứng ở thế bất bại nha.
Diệp Oản Oản suy nghĩ trong đầu, nhìn về phía người bên cạnh phảng phất đang chiếu lấp lánh như bắp đùi vàng, “Tư Dạ Hàn, em muốn ăn hạt dưa ~ ”
Tư Dạ Hàn mới vừa phát hiện có một khí tức thoáng qua trong chớp mắt trên người cô không đúng, chẳng qua là anh còn chưa kịp bắt liền biến mất.
Anh hình như đang có điều suy nghĩ đánh giá cô, lại nhìn thấy nữ hài đột nhiên ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm lên, còn mang theo nụ cười ngọt ngào làm nũng với anh, làm cho anh cảm thấy phảng phất mới vừa rồi trong một chớp mắt kia chỉ là ảo giác của anh.
Diệp Oản Oản quơ quơ cánh tay anh “Gần đây bài tập rất nhiều, tay em bị đau, giúp em bóc mà ~~~ “