---
"Cô là người của Chu gia?" Một gã thành viên Không Sợ Minh lạnh giọng quát lên.
Lúc này, Diệp Oản Oản lắc đầu một cái.
Nếu như mình thừa nhận, chỉ sợ sẽ bị đánh chết trong nháy mắt!
"Nàng không phải là người nhà Chu gia!"
Bỗng nhiên, cửa mở ra, mấy chục người Chu gia vọt ra, Chu gia gia chủ lạnh giọng quát lên: "Chớ làm tổn thương người vô tội!"
"Ha ha, Không Sợ Minh chúng ta, đương nhiên sẽ không làm tổn thương người vô tội." Lão già bên cạnh Thất Tinh, cười lạnh mở miệng.
Khi lời này của lão già phát ra, càng ngày càng nhiều người đi đường tụ tập tại ở trước cửa nhà, bàn tán ầm ĩ.
Thế gia nhận được Thất Sát Lệnh, không có lấy một người có thể sống sót. Theo những người bên ngoài, tất cả thành viên của Chu gia chắc chắn phải chết. Sau ngày hôm nay, Chu gia sẽ không còn tồn tại.
"Tôi muốn hỏi một chút, Chu gia chúng tôi, đắc tội với Không Sợ Minh các người khi nào?" Chu gia gia chủ vô cùng nghi ngờ, Chu gia bọn họ và Không Sợ Minh, cho tới bây giờ cũng chưa từng đồng thời xuất hiện bao giờ, làm sao bỗng dưng lại bị Không Sợ Minh phát Thất Sát Lệnh?
"Không có gì! Vị trí khu vực Chu gia các ngươi không tệ, phong thủy cũng được, Không Sợ Minh bọn ta muốn ở chỗ này mở ra một chi nhánh." Lão già bên cạnh Thất Tinh mở miệng cười cười, nói như đúng rồi!
"Ông... Ông nói cái gì!?" Chu gia gia chủ giận đến sắc mặt trắng bệch: "Chỉ vì vậy, liền muốn huỷ diệt Chu gia ta? Nếu như các người thích, Chu gia ta một xu cũng không lấy, nhường cho các người là được!"
"Ha ha... Ngươi đây là muốn bố thí cho Không Sợ Minh chúng ta?" Lão già mặt đầy vẻ khinh thường.
Không Sợ Minh bọn họ, từ trước đến giờ đều là như thế, yêu thích liền cướp, về phần người bên cạnh, muốn giết liền giết, chủ yếu nhìn tâm tình. Loại vật như lý do lý trấu, cũng không mấy quan trọng.
"Cũng không phải là bố thí... Tôi hy vọng ông không nên xuyên tạc ý của tôi! Đây là trao đổi, dùng bảo địa phong thủy các người xem trọng, đổi lấy tánh mạng một nhà chúng tôi." Chu gia gia chủ nhẫn nại nhìn chằm chằm lão già, mở miệng giải thích.
Đối với Không Sợ Minh, Chu gia gia chủ sợ hãi từ đáy lòng. Đây là một thế lực lấy sát phạt làm niềm vui! Bị Không Sợ Minh để ý, đại biểu cho bất hạnh và tai nạn.
"Nói nhảm không cần phải nói, nếu như là đã nhận được Thất Sát Lệnh của Không Sợ Minh chúng ta, kết quả Chu gia các ngươi, đã sớm được định đoạt vào ngày đó từ khi nhận được Thất Sát Lệnh." Lão già hừ lạnh một tiếng, chợt phất ống tay áo: "Giết!"
Theo mệnh lệnh của lão già vang lên, mười mấy thành viên của Không Sợ Minh mặc quần áo trắng, sau lưng viết hai chữ to "Không Sợ", trong nháy mắt phóng tới đám người Chu gia.
"Cha, đừng nói nhảm! Vô dụng, hôm nay liền liều mạng với bọn hắn!"
Chu Vu một người một ngựa, đánh thẳng vào đám người Không Sợ Minh, cũng không có ý định lui về sau nửa bước, lập tức nghênh đón.
Nhưng mà, dù công phu võ thuật của Chu Vu vốn không tệ, nhưng so với thành viên Không Sợ Minh, lại vẫn kém một chút. Chỉ bất quá mấy hơi thở, cả người Chu Vu thật giống như diều đứt dây, bị thành viên Không Sợ Minh đánh bay.
Trong lúc nhất thời, tiếng gào thét cùng tiếng mắng chửi vang lên không ngừng. Chu gia mặc dù số người đông đảo, nhưng đối mặt với tinh anh Không Sợ Minh, vẫn là “binh bại như núi đổ”, chỉ có thể liều mạng. Thực lực chênh lệch quá lớn, vì vậy cũng không hề có chút hiệu quả nào.
Giờ phút này, lão già bên cạnh Thất Tinh bỗng nhiên động một cái, giơ tay lên nắm lấy cổ của Chu gia gia chủ.
Chu gia gia chủ hai chân rời khỏi mặt đất, sắc mặt là một màu đỏ hồng, hô hấp cực kỳ khó khăn.
Ngoài cửa Chu gia, người vây xem càng ngày càng nhiều. Mọi người đều thấp giọng bàn tán, chỉ chỉ trỏ trỏ, nhưng cũng không ai dám tiến lên, nói một câu Không Sợ Minh không đúng.
Chân mày Diệp Oản Oản nhíu sâu lại. Mặc dù nàng có lòng muốn giúp Chu gia, nhưng cũng không biết nên hành động như thế nào, cũng biết chính mình không thể ra sức.