---
* trang bức: kiểu như thể hiện.
Cung Húc xù lông, "Nhưng mà đó là tiệc sinh nhật của Thiệu Hành! Tiểu tử kia chẳng qua chỉ là một tên hậu bối, một người mới vừa xuất đạo chưa được mấy ngày, lại bắt tôi đi dự tiệc sinh nhật của hắn, ca hát trợ hứng, ai cho hắn mặt mũi?!
Nếu như tôi hát cho hắn ta, sau này còn ngóc đầu lên nổi trong giới giải trí hay sao? Mặt mũi tôi ném đi thì không sao, nhưng còn mặt mũi của Diệp ca ca thì sao?"
Ban đầu khi Thiệu Hành cưỡng ép cướp đoạt đi tài nguyên của Chư Thần Thời Đại, cọ nhiệt độ của bọn họ, bọn họ cũng không tức giận như thế. Hành động bây giờ của Thiệu Hành bất quá chỉ là vì muốn làm nhục Chư Thần Thời Đại bọn họ mà thôi!
Một bên, Phí Dương thở dài. Điều Cung Húc nói, bọn họ đương nhiên cũng biết, nhưng lại không thể làm gì.
Nếu như là người khác, với thân phận địa vị của bọn họ trong giới giải trí, có cự tuyệt cũng ảnh hưởng không lớn. Nhưng lần này, bối cảnh của đối phương thật sự là không trêu chọc nổi...
Ban đầu Diệp Y Y chính là cố ý dùng Thiệu Hành để áp chế bọn họ.
Phí Dương đi tới, vỗ vỗ bả vai của Cung Húc, "Cung Húc, tính toán một chút, không chấp nhặt với bọn chúng! Chỉ là hát một bài mà thôi, cậu cứ coi như hát cho chó nghe là được rồi!"
Cung Húc: "Tôi không hát! Muốn hát thì anh đi mà hát!"
Giang Yên Nhiên: "Cung Húc, anh hãy nghe tôi nói..."
Cung Húc che lỗ tai: "Tôi không nghe, tôi không nghe, tôi không nghe..."
Mấy người thấy vậy, mặt đầy bất đắc dĩ. Cái tên Cung Húc này nếu như đã xù lông lên, ai cũng không khuyên được hắn.
Có duy nhất một người có thể khuyên nhủ, nhưng bọn họ cũng không dám đi làm phiền.
Nhưng nếu như đã đắc tội với Tinh Thần, vậy thì Chư Thần Thời Đại coi như thật sự là xong rồi...
Trong lúc nhất thời, bầu không khí lâm vào thế bí.
Đúng lúc này, Lạc Thần mặt không đổi sắc mở miệng: "Cậu có thể không đi, nhưng tôi sẽ nói cho Diệp ca, trong lúc cô ấy không có ở đây, cậu đã đổi qua 13 người bạn gái."
Cung Húc nhất thời như bị lửa thiêu mông, nhảy cẫng lên từ trên ghế sa lon: "Mịa nó! Cậu nói bậy! 12 người mà thôi! A phi phi, không đúng! Tôi đây khi nào lại đi đổi bạn gái chứ, bổn thiếu gia giữ mình trong sạch, căn bản chưa từng có bạn gái. Là đám nữ nhân vô sỉ kia tự mình quấn lấy, cọ chút độ hot của tiểu gia đây, có được không?"
Lạc Thần: "Cậu có thể thử xem, Diệp ca là tin tưởng cậu, hay là tin tưởng tôi."
Cung Húc ngẩn ngơ, bỗng ý thức được mình đã bay nhảy quá nhiều, độ tin cậy quá thấp, Diệp ca ca quả thật sẽ tín nhiệm Lạc Thần hơn một chút, quả là đã nhanh muốn tức chết, "Cậu... Cậu cậu cậu... Đệt! Lạc Thần! Lại dùng chiêu này! Cậu đúng là một tên tiểu nhân hèn hạ vô sỉ!!!"
Cuối cùng, Cung Húc chỉ có thể cắn răng nghiến lợi, cùng đi với mọi người.
...
Cùng lúc đó.
Diệp Oản Oản vẫn còn đang trò chuyện cùng Đại trưởng lão và Tam trưởng lão về chuyện của Tinh Thần.
"Nếu Minh chủ ngài đã về lại Hoa quốc rồi, không bằng đi Tinh Thần thị sát một phen?" Tam trưởng lão đề nghị.
Diệp Oản Oản sờ cằm một cái, trầm ngâm, đi Tinh Thần thị sát???
Trong tiềm thức của Diệp Oản Oản, Tinh Thần Giải Trí thực sự là một tồn tại bá chủ trong ngành giải trí này, chính là nơi mà toàn bộ các nghệ sĩ đều ngưỡng mộ. Chứ đừng nhắc tới là toàn bộ Tập đoàn Tinh Thần.
Cho dù ở thời kỳ đỉnh cao, Chư Thần Thời Đại cũng chỉ có thể nhìn lên mà phát thèm với sự phát triển của Tinh Thần Giải Trí.
Hiện tại, nàng lại có thể đi đến Tinh Thần…thị sát!
Đại trưởng lão nói như đúng rồi, "Nếu Tinh Thần có chi nhánh công ty ở tại Hoa quốc, tự nhiên hẳn là nên tiếp kiến Minh chủ! Mới vừa rồi ở trong điện thoại, Nhị trưởng lão nói đã an bài xong phần tiếp đãi, mời Minh chủ nhất định phải nể mặt."
Diệp Oản Oản ổn định lại tâm tình trên mặt, ho nhẹ một tiếng, lãnh đạm bình tĩnh, thản nhiên nói, "Cũng được, vậy thì đi một chuyến đi!"
Nếu như có quan hệ với Tinh Thần bên này, đối với chuyện xử lý công việc của nàng, cũng sẽ thuận lợi hơn không ít.
Ai da, lại phải để chế độ “trang bức” online rồi…