Beta: Gemini
Lương Uyển Quân phì cười lắc đầu, nhìn con gái và con trai của mình, trong mắt tràn đầy vui mừng.
Hiện tại một nhà bọn họ có thể ngồi ở chỗ này trò chuyện cười nói, thật sự là điều mà bà chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Không biết nghĩ đến cái gì, sắc mặt của Lương Uyển Quân hơi hơi trầm xuống, do dự mở miệng nói: “Đúng rồi, Thiệu Đình, ngày hôm qua mẹ có gọi điện thoại qua, nói… lúc nào Mộ Phàm và Oản Oản có thời gian rảnh rỗi thì đến nhà cũ ăn một bữa cơm…”
Nghe được lời của Lương Uyển Quân, sắc mặt của Diệp Mộ Phàm nhất thời lạnh xuống: “Đến đó làm gì! Con không đi!”
Diệp Oản Oản nhàn nhạt liếc Diệp Mộ Phàm một cái, chậm rãi mở miệng nói: “Khoảng thời gian này anh con tương đối bận rộn, đoán chừng không rảnh, tháng sau đi. Anh à, mấy ngày nay anh nhớ đi chọn chút đồ tặng cho ông nội bà nội, nhớ để tâm chọn một chút nha.”
Diệp Mộ Phàm tức khắc đổi giọng: “Uhm, anh biết rồi!”
Lương Uyển Quân bật cười bất đắc dĩ, mới vừa rồi con trai bà vẫn còn đang nổi điên thế nhưng chỉ mới nghe Oản Oản nói vài lời, kết quả chính nó lại vô cùng nghe lời như vậy.
Mặc dù hai người bên kia đối với bà không có khả năng thay đổi ý nghĩ của mình, nhưng bà không hy vọng Oản Oản và Mộ Phàm bởi vì bọn họ mà bị làm liên lụy.
Với cái tính tính này của Mộ Phàm, nếu ở chung chỗ với mẹ con Diệp Y Y, quá dễ dàng thua thiệt…
Cũng còn may hiện tại có Oản Oản ở bên cạnh hỗ trợ khuyên nhủ Mộ Phàm, để cho bà an tâm không ít.
Nhìn con gái mình càng ngày càng xinh đẹp và hiểu chuyện, trong lòng của Lương Uyển Quân so với ăn mật còn ngọt hơn, quan tâm hỏi: “Oản Oản à, gần đây con cùng A Cửu có khỏe không?”
Vì để cho ba mẹ yên tâm, Diệp Oản Oản gật đầu liên tục: “Ân ân, vẫn khỏe! Con sắp kết thúc việc học ở trường rồi, qua một thời gian ngắn nữa hai đứa con chuẩn bị cùng nhau đi ra ngoài chơi ~ ”
Diệp Mộ Phàm nghe xong, vẻ mặt khẩn trương nói: “Hai người các em một mình đi với nhau sao? Như vậy sao được! Anh cũng phải đi!”
“Không được!” Diệp Oản Oản trực tiếp cự tuyệt.
Diệp Mộ Phàm mặt nghiêm nghị: “Oản Oản em quá ngây thơ rồi, du lịch một mình cái gì chứ, tên kia nhất định là có ý đồ gì đó không tốt đối với em!”
Diệp Oản Oản liếc anh trai một cái: “Đúng vậy, đương nhiên là có ý đồ, bất quá, là em có ý đồ đối với anh ấy, cho nên, không cho phép anh đi cùng em!”
Diệp Mộ Phàm: “…”
TD! Tức chết anh rồi mà!
………………
………………………….
Ngày thứ hai, sự việc được truyền thông và báo chí thêm dầu thêm mỡ truyền ra bên ngoài.
Bất kể là truyền thông hay là người đi đường, tất cả đều nghiêng về Diệp Mộ Phàm, người có tài lại dáng dấp đẹp trai, hiện tại thân phận lại ở vị trí cao, cho nên chỉ có ai không có việc gì để làm rảnh rỗi mới nói xấu anh ta mà thôi.
Nếu không phải là nói xấu, vậy khẳng định là thật sự có chuyện như vậy rồi.
Trong phòng làm việc.
Diệp Oản Oản đang tại lật xem tài liệu giám định một nhóm ngọc thạch, tiếng gõ cửa vang lên.
“Mời vào.”
“Diệp tổng giám…”
Nhìn người tới, ánh mắt của Diệp Oản Oản không dễ dàng phát hiện lóe sáng: “Mạn Châu, ngồi đi, có chuyện gì sao?”
Chống lại ánh mắt của Diệp Oản Oản, khuôn mặt nhỏ nhắn của Thẩm Mạn Châu nhất thời đỏ bừng, đứng ở đó do dự hồi lâu, mới nhăn nhó mở miệng nói: “Cái đó… Diệp tổng giám… Felix anh ta… Có giúp tôi đem đồ vật cho anh sao?”
Ngón tay của Diệp Oản Oản nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn làm việc, nghe vậy mở miệng nói: “Số điện thoại của cô?”
Mặt của Thẩm Mạn Châu nhất thời đỏ hơn, giọng nói hơi có chút ai oán: “Người ta đợi cả một đêm, đều không đợi được điện thoại của anh, Diệp tổng giám, anh có phải rất ghét tôi hay không…”
Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng, hơi có chút nhức đầu nhéo mi tâm của mình một cái.
Loại chuyện cự tuyệt con gái này, cô thật sự đúng là không có kinh nghiệm á…
Đương nhiên rồi, cô cũng không có khả năng có kinh nghiệm nha.
Đàn ông ngược lại đơn giản hơn, cô có thể không có chút chướng ngại tâm lý nào nói ra khỏi miệng, nhưng đối phương lại là cô gái đáng yêu lại yểu điệu như thế này, cô thật sự không thể hạ quyết tâm làm ảnh hưởng đến cuộc đời của cô gái này được.