Editor: Hyna Nguyễn
————————-
Diệp Oản Oản giận đến cạn lời không còn muốn nói nữa…
Dù cô chưa có tới kinh nguyệt cũng bị anh làm cho kinh nguyệt đến mất thôi!
Quên đi quên đi, cô không chấp nhặt với anh nữa.
Cái tên này căn bản liền không ở phạm vi con người bình thường, anh có thể biết được chuyện con gái đến kỳ kinh nguyệt sẽ nóng nảy đã là chuyện vô cùng không dễ dàng rồi.
Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, để cho mình tỉnh táo lại, sau đó cũng không muốn kéo dài thời gian, xụ mặt một cái kéo đầu của Tư Dạ Hàn, đè ở trên đùi của mình nói: “Còn hơn một tiếng nữa, anh ngủ một chút đi.”
Cái người này buổi sáng sáu giờ đã ra khỏi cửa, đến bây giờ đã mười giờ tối, cơm cũng không ăn đúng bữa, nếu cứ liên tục với cường độ công tác cao suốt 16 giờ như vậy, coi như là thân thể thật tốt cũng không nhịn được chứ đừng nói đến tình trạng hiện tại của anh.
Anh thật coi mình không phải là con người sao?
Tư Dạ Hàn gối đầu trên hai chân mềm mại của cô, trên mặt đôi mắt trong trẻo lạnh lùng thoáng qua một tia ngoài ý muốn cùng cảm xúc muốn tìm tòi nghiên cứu.
Diệp Oản Oản lập tức trừng anh: “Nhắm mắt lại, ngủ đi.”
Chắc là thực sự quá mệt mỏi, lời nói của Diệp Oản Oản cũng giống như là một cái chốt nhấn xuống liền đóng lại vậy, ánh mắt của Tư Dạ Hàn muốn tìm tòi nghiên cứu còn chưa kịp nhìn ra điều gì, thì con ngươi đen kia đã bị mí mắt che chắn khép lại…
Diệp Oản Oản nghĩ đến, rất nhiều đứa con nít đều thích ôm lấy đồ chơi mình yêu thích hoặc là búp bê đi ngủ, một khi búp bê không ở người bên, liền không có cách nào ngủ được.
Chính bản thân mình lại có tác dụng đối với Tư Dạ Hàn, khả năng giống như là con búp bê được trẻ con ôm vào trong ngực khi đi ngủ đi.
Phía trước Hứa Dịch đang lái xe xuyên qua kính chiếu hậu phía sau thấy được hình ảnh chỗ ngồi ghế sau, trên mặt một mảng phức tạp.
Lúc sáng cuộc điện thoại kia gọi đến hỏi thăm thân thể của ông chủ, sau đó tự mình chạy tới gần như ép buộc đút cơm, hiện tại lại thừa dịp trên đường đi tận dụng thời gian ngắn ngủi chỉ hơn một giờ đồng hồ để cho ông chủ mình chìm vào giấc ngủ, nghỉ ngơi một chút…
Diệp Oản Oản cô ấy đây là… Rốt cuộc có chủ ý gì đây?
Dù thế nào cũng sẽ không phải… Thực sự vì thân thể của ông chủ đi chứ?
Xe vững vàng chạy, bên trong xe đều rất thoải mái Tư Dạ Hàn rất nhanh liền ngủ say.
Diệp Oản Oản theo tủ chứa đồ bên trong lấy ra một cái chăn đắp lên người Tư Dạ Hàn, ngay sau đó thử hỏi dò Hứa Dịch: “Mấy ngày nay Tư Dạ Hàn có sắp xếp muốn đi công tác sao?”
Hứa Dịch mở miệng: “Có, cuối tuần sau.”
“Đi nơi nào?” Diệp Oản Oản lập tức hỏi.
“Nước B, nghe nói là có một hợp đồng quan trọng, hội nghị tối nay chính là muốn thảo luận chuyện này.” Hứa Dịch cũng không kiêng kị Diệp Oản Oản, trực tiếp trả lời.
Dù sao thái độ ông chủ nhà mình đối với Diệp Oản Oản đã bày ở chỗ đó, hắn còn muốn lừa gạt cùng che giấu cái gì nữa chứ.
Diệp Oản Oản vừa nghe đến mấy chữ “Nước B” “Bàn hợp đồng”, trong lòng đột nhiên chợt lạnh.
Sự kiện cùng kiếp trước phát triển giống nhau như đúc, Tư Dạ Hàn lại còn là phải đi nước B…
“Nhất định phải đi sao? Có thể đổi ngày hay không? Nhất định phải là Tư Dạ Hàn tự mình đi sao?” Diệp Oản Oản hỏi.
Hứa Dịch thần sắc khổ sở nói: “Chuyện này… Sợ rằng không đi không được! Lần hợp tác hạng mục này toàn bộ công ty đều đã chuẩn bị thời gian hơn ba năm, không có khả năng không đi, cũng không có biện pháp tùy ý đổi ngày, thời gian trước đây đã hẹn xong lịch rồi, hơn nữa cũng chỉ có thể để ông chủ tự mình đi mà thôi. Oản Oản tiểu thư cuối tuần có chuyện gì sao?”
Diệp Oản Oản trầm sắc mặt, không nói gì.
Nghe lời nói của Hứa Dịch, chuyện lần này là không đi không thể rồi, hơn nữa bởi vì rất quan trọng, còn nhất định phải do Tư Dạ Hàn tự mình đi nữa.
Nếu như cô không giải thích được nguyên nhân thì muốn ngăn cản chyện này cơ hồ là chuyện không thể nào.
Đang êm đang đẹp, dựa vào cái gì để không cho anh ấy đi đây?
Nếu cô nói Tư Dạ Hàn lần này sẽ gặp phải nguy hiểm thiếu chút nữa chết ở nước B ai sẽ tin cô?
Chẳng lẽ… Lịch sử lại phải tái diễn à…