Mục lục
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (vợ mới bất lương có chút ngọt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Converter: VoVo



Editor: Hyna Nguyễn



---------------------------------------------



Trầm Mộng Kỳ gắt gao bóp lấy lòng bàn tay, trong lòng đã mắng Diệp Oản Oản "Ngu xuẩn " vô số lần, trên mặt lộ ra biểu tình ủy khuất, cặp mắt đỏ bừng giải thích " không phải như vậy, tớ là suy nghĩ cho Yên Nhiên cậu ấy thật sự rất yêu thích Tống đội trưởng, mà trận thi đấu hôm nay lại trọng yếu như vậy, Yên Nhiên sẽ có thể tới sân bóng rổ, cho nên mới tới để thử vận khí một chút..."



Diệp Oản Oản nghe mà than thở, đối với công lực đổi trắng thay đen tự bào chữa của Trầm Mộng Kỳ cũng là phục sát đất.






Giang Yên Nhiên thua cũng không oan uổng tí nào!



Thấy Trầm Mộng Kỳ mặt đầy ủy khuất khó chịu, Tống Tử Hàng đứng một bên trong nháy mắt ý muốn bảo hộ tăng lên, vừa nghĩ tới Tống gia lúc này sắp không giống như ngày xưa, sức lực nhất thời cũng đủ rồi, lúc này tức giận nhìn về phía Giang Yên Nhiên nói " Giang Yên Nhiên, cô náo đủ chưa? Rõ ràng là chính cô tự do phóng khoáng để cho người bên cạnh vì cô lo lắng, bây giờ còn tới gây chuyện với Mộng Kỳ, cô cho rằng là trong thế giới của cô tâm trí của tất cả mọi người đều phải vòng quanh cô thiên kim đại tiểu thư hay sao?"



A, quay quanh cô?



Nhiều năm như vậy, rốt cuộc là ai quay quanh ai đây?



Giang Yên Nhiên nhìn Tống Tử Hàng bộ dạng chính nghĩa bảo vệ mặt mũi của Trầm Mộng Kỳ, trong lòng tràn đầy bi thương.



Cô nhất định là điên rồi nên hồi trước mới có thể quan tâm hắn, dù sao cũng có cảm tình nhiều năm như vậy, cô cho là người đàn ông này ít nhiều vẫn là để ý đến cô.



Thấy Giang Yên Nhiên gắt gao cắn môi, Diệp Oản Oản hai tròng mắt híp lại, nhìn về phía Tống Tử Hàng, mở miệng yếu ớt nói " Tống đội trưởng, anh làm gì phải mắng Yên Nhiên à? Cậu ấy mới vừa mới rồi không phải đang cảm tạ Mộng Kỳ quan tâm cô ấy sao? Cho dù anh yêu thích Mộng Kỳ, cũng không thể trách oan Yên Nhiên chứ? Cho dù em là bạn tốt của Mộng Kỳ, nhưng ngay cả em đều không nhìn nổi!"



Lời này của Diệp Oản Oản thành công mang theo một làn không khí mới, mọi người ban nãy tận mắt thấy Giang Yên Nhiên từ đầu tới cuối chỉ nói có một câu, toàn bộ câu chuyện đều là Trầm Mộng Kỳ tự mình diễn nhảy nhót tưng bừng giả bộ đáng thương, mà Tống Tử Hàng lại còn không muốn nghe giải thích liền vì cô ta mà mắng Giang Yên Nhiên.



Vốn còn tưởng rằng Giang Yên Nhiên chính mình vô dụng bị nam nhân lừa gạt! Hiện tại cuối cùng cũng coi như là biết tại sao, có vài người giả bộ cũng tốt quá đi!






Hết lần này tới lần khác Diệp Oản Oản nói xong còn cố ý nhìn về phía Trầm Mộng Kỳ hỏi " Mộng Kỳ cậu nói xem tớ nói có đúng không? Tống đội trưởng nới lời này thật không có đạo lý!"



Vào giờ phút này, Trầm Mộng Kỳ đã sắp bị Diệp Oản Oản làm cho tức đến thổ huyết, cái đồ ngu xuẩn đáng chết này, không biết nói chuyện thì im miệng cho cô ta đi, hôm nay câu trước câu sau gây chuyện với cô ta, cô ta hoàn toàn không có biện pháp cùng đứa ngu này nói phải trái!



Vì muốn giữ hình tượng thuần khiết tốt đẹp của mình, Trầm Mộng Kỳ chỉ có thể cứng rắn nhịn xuống " Tống đội trưởng, anh đừng nạt Yên Nhiên nữa, hết thảy đều là lỗi của em..."



Tống Tử Hàng bản thân còn muốn lên tiếng, nhưng trận thi đấu đã bắt đầu huấn luyện viên ở phía dưới lại thúc giục.



"Mộng Kỳ, anh đi trước đây!"



"Đi đi, các anh cố lên! " Trầm Mộng Kỳ xấu hổ mang nỗi sợ hãi nói một câu.



Vốn là cô ta đối với Tống Tử Hàng thật ra thì cũng bình thường thôi, phần lớn bởi vì hắn là người Giang Yên Nhiên yêu thích, nhưng căn cứ tin tức lấy được gần đây, Tống gia đúng là một đối tượng không tệ để kết hôn.



"Nhất định sẽ, anh sẽ đem cúp chiến thắng coi như đưa lễ vật cho em!"



Tống Tử Hàng nói xong, hăm hở trở lại trên sân thi đấu, chung quanh toàn bộ mọi người đang xem cuộc vui cũng đều trở lại chỗ ngồi, đem sự chú ý của mình vào sân thi đấu.



Diệp Oản Oản cùng Giang Yên Nhiên ngồi xuống chỗ trống đối diện một hàng với Trầm Mộng Kỳ.



Giang Yên Nhiên mỏi mệt ngồi ở trên ghế, mặt đầy tự giễu lẩm bẩm " Oản Oản, cám ơn cậu, tớ đột nhiên phát hiện mình thật vô dụng..."



Diệp Oản Oản cười khẽ: " bảo bối, hôm nay cậu biểu hiện đã rất khá, cậu không nhìn chính là cách miệt thị tốt nhất đối với bọn họ! Ban nãy nếu như mang theo bộ dạng như một oán phụ tại chỗ cùng hắn tranh luận mới là chuyện mất mặt! Chuyện bôi đen người khác liền giao cho tớ đi, nếu tớ dám để cho cậu tới đây tuyệt đối sẽ không để cho cậu chịu khi dễ đâu!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK