Mục lục
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (vợ mới bất lương có chút ngọt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Như Ý



Beta: CN



————————



Hứa Dịch nhìn chằm chằm bóng lưng chủ mẫu nhà mình, chật vật nuốt nước miếng, tâm trạng thật lâu mới khôi phục, nhìn về phía mọi người mở miệng tuyên bố: “Khụ khụ… Thi đấu giành chức tổng đội trưởng… Tiếp… Tiếp tục…



Mới vừa rồi kết quả cuối cùng là, Nguyên Sinh thắng Thập Nhất, hiện tại, có người nào muốn khiêu chiến Nguyên Sinh, tranh chức tổng đội trưởng không.”



Cùng với âm thanh của Hứa Dịch, các Ám Vệ ở dưới mới miễn cưỡng từ bên trong trận đánh đáng sợ này phục hồi tinh thần…



Mấy phân đội trưởng có tư cách khiêu chiến tổng đội trưởng, nhìn Nguyên Sinh bị đánh thành đầu heo, toàn bộ đều trố mắt nhìn nhau.



Nguyên Sinh đều bị đánh cho thành như vậy, chuyện này…



Cái này làm sao còn khiêu chiến a!



Thắng cũng thắng không anh hùng gì.






Lại nói… Thảm thành như vậy… Bọn họ cũng không xuống tay được…



Nguyên Sinh thoi thóp nằm trên đất, trong miệng máu me đầm đìa, trong mắt một mảnh âm vụ hiện lên vẻ độc ác.



Hắn không thể nào chấp nhận được cái kết quả này.



Con nhỏ đáng chết này! Làm sao có thể!



Hắn lại có thể ở trước mặt nhiều người như vậy bị đánh đến không còn chút sức đánh trả…



Nhưng vô luận như thế nào, cái vị trí tổng đội trưởng chung quy vẫn thuộc về hắn!



“Có ổn không?”



Tần Nhược Hi vội vàng đi tới, để Lưu Ảnh cùng hỗ trợ, đem người đỡ lên.



Mặc dù quá trình thi đấu so với dự đoán chút chênh lệch, nhưng kết quả cuối cùng vẫn còn đang nằm trong khống chế của cô, vị trí tổng đội trưởng vẫn lấy được…



Nếu không phải do người phụ nữ kia, thì mọi chuyện đã có thể hoàn mỹ hơn…



Trên đài, Hứa Dịch lại hỏi một lần nữa, vẫn không có người đáp lại.



Vì vậy, Hứa Dịch ho nhẹ một tiếng mở miệng nói, “Được, nếu không người khiêu chiến, như thế, tôi tuyên bố, vị trí tổng đội trưởng Ám Vệ lần này…”



“Tôi… Tôi… Tôi… Muốn…”



Đang lúc này, dưới đài đột nhiên vang lên âm thanh lắp ba lắp bắp.



Hứa Dịch nhìn về phía người thanh niên, mở miệng: “Cậu cái gì?”



“Tôi.. Tôi muốn… Muốn… Muốn… Muốn…”



Hứa Dịch xạm mặt lại: “Cậu muốn khiêu chiến.”



Cà Lăm gật đầu: “Đúng!”



Hứa Dịch: “… Xác định”






Dưới đài, các ám vệ nhất thời tranh luận ầm ĩ.



“Mịa nó! Biết vô sỉ một chút đi chứ, người ta đã bị đánh thành như vậy, còn đi khiêu chiến”



“Đúng vậy a, thắng như vậy cũng không anh hùng chút nào.”…



Cà Lăm hừ một tiếng, quét mắt nhìn những người đó, “Vì… Vì… Vì sao tôi không thể lên đài thi đấu khiêu chiến… Vốn… Vốn là sống chết có số, hắn bị đánh thành như vậy, vậy… Chính là do bản thân hắn kỹ thuật không tinh, đi đỗ lỗi cho người khác, cùng tôi có… có quan hệ gì, huống chi, tôi ghét nhất đàn ông đánh… đánh phụ nữ…”



Hiếm thấy, lần này Cà Lăm nói chuyện miễn cưỡng tính là trôi chảy.



Bất quá, nghe được câu nói sau cùng, tất cả mọi người đều là xạm mặt lại.



Đánh phụ nữ!



Con mịa nó! Con mắt nào của cậu nhìn thấy hắn đánh phụ nữ a!



Rõ ràng từ đầu tới cuối đều bị đánh được không.



Quả thật là ngược đời…



Cà Lăm nói xong, một mặt chính khí ngang nhiên nhảy lên đài.



Nghe Cà Lăm nói chắc như đinh đóng cột, Nguyên Sinh vốn là đã bị đánh gần chết quả thật là thiếu chút nữa trực tiếp bị hắn chọc cho tức chết, ”Cậu…”



Kết quả cuộc so tài này, cơ hồ là không hồi hộp chút nào…



Nguyên Sinh đã bị đánh thành nửa tàn phế, lần nữa leo lên lôi đài đã rất không dễ dàng, không đến mấy quyền liền trực tiếp bị Cà Lăm dùng một chân đạp xuống.



Hứa Dịch lau mồ hôi, tuyên bố: “Cà Lăm… Không phải… Phong Diệc Huyền thắng! Còn có người nào muốn khiêu chiến Phong Diệc Huyền không?”



Dưới đài, tất cả mọi người đều trố mắt nhìn nhau, không người nào có ý muốn lên đài.



Lưu Ảnh thua bởi Nguyên Sinh, đến tư cách phân đội trưởng cũng đã mất đi, căn bản không đủ tư cách khiêu chiến tổng đội trưởng.



Thập Nhất sau khi thua Nguyên Sinh, mặc dù vẫn là phân đội trưởng, nhưng hắn không có khả năng đi thách đấu Phong Diệc Huyền.



Về phần các phân đội trưởng khác, thân thủ tốt nhất là đội trưởng đội ba, nhưng hắn mới vừa rồi đã thua bởi Cà Lăm, phân đội trưởng khác đương nhiên sẽ không đi lên tự chuốc nhục…



Cho nên, kết quả của trận thi đấu tranh vị trí tổng đội trưởng Ám Vệ lại là…



Hứa Dịch thấy không ai mở miệng, lần này lên tiếng nói: “Nếu không có ai thách đấu, như thế, trận thi đấu tranh vị trí tổng đội trưởng lần này, người chiến thắng là… Phong Diệc Huyền!”



Âm thanh Hứa Dịch vang vọng trong toàn bộ sân huấn luyện, kết quả được tuyên bố là cái kết quả mà mọi người không hề nghĩ tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK