---
Băng Sơn Nam ngồi ở dưới luồng không khí mát rượi của máy điều hòa, đầu cũng không thèm quay lại, cũng không hề có dáng vẻ muốn mở miệng nói chuyện.
"Làm sao tôi biết được!?" Thần Hư đạo nhân bĩu môi: "Đội trưởng đi đặt vé máy bay rồi... Tên Cà Lăm này nếu không muốn đi, liền để hắn ở lại chỗ này tiêu dao sung sướng vậy!"
Vừa dứt lời, ngoài cửa liền truyền đến tiếng bước chân rời rạc. Trong nháy mắt, Phong Huyền Diệc từ phía ngoài đi vào trong phòng ăn.
"Đội trưởng đâu?" Phong Huyền Diệc đặt mông ngồi ở trên ghế, cầm trong tay một ly nước đá, ánh mắt đảo qua đám người Nhất Chi Hoa.
"Đi đặt vé máy bay rồi, còn chưa tới." Thần Hư đạo nhân mở miệng.
Phong Huyền Diệc gật đầu một cái, khẽ cười một tiếng: "A, đội trưởng lần này ngược lại là thật cam lòng, thực sự lại muốn đặt vé máy bay để trở về rồi."
Nghe vậy, Ngoại Quốc Dời Gạch nhìn Phong Huyền Diệc, cười hắc hắc: "Nghĩ lại cũng có chút hơi kích động, thời điểm chúng ta đến đây, ngồi thuyền lênh đênh, suýt chút nữa đã chìm chết."
"Đội trưởng, đặt vé máy bay... Anh ấy có tiền không?" Phong Huyền Diệc ăn một miếng há cảo, mặt đầy vẻ hiếu kỳ.
Nghe được lời này của Phong Huyền Diệc, ánh mắt của bốn người bọn Nhất Chi Hoa, trong nháy mắt toàn bộ đều rơi vào trên người Phong Huyền Diệc.
"Đội trưởng không có tiền, nhưng cậu có tiền à nha! Tiền vé máy bay là dùng tiền lương tại Tư gia để đặt..." Thần Hư đạo nhân mở miệng nói.
"Cậu nói cái gì?" Phong Huyền Diệc trong nháy mắt từ trên ghế nhảy dựng lên một cái, khoản tiền kia là con mịa nó hắn làm Ám Vệ ở Tư gia thời gian dài như vậy…Chính là tiền mồ hôi nước mắt nhọc nhằn khổ sở, đánh đổi bằng biết bao lần vào sinh ra tử đó!!
Đội trưởng lừa gạt hắn, nói muốn giữ giúp hắn, ngược lại làm Ám Vệ Tư gia bình thường cũng không dùng đến tiền làm gì…
Chưa từng nghĩ...
Cái này con mịa nó, đem tiền mồ hôi nước mắt mình khổ cực tích góp được, toàn bộ đều cầm đi đặt vé máy bay!?
"Đúng rồi, Cà Lăm, cậu tại Tư gia làm Ám Vệ, tổng cộng kiếm được bao nhiêu tiền vậy?" Ngoại Quốc Dời Gạch đầy hiếu kỳ hỏi.
Lại nói có vé máy bay để quay về, còn có thể không tiện nghi sao? Trước đó đội trưởng còn nói đi đặt vé hạng VIP cơ mà…
"Ám Vệ phổ thông, mỗi tháng 15.000. Ám Vệ đội trưởng, mỗi tháng 50.000 *..." Phong Huyền Diệc lẩm bẩm trong miệng.
* Theo tỷ giá hối đoái CNY – VND hiện nay tương đương ~ 51 triệu và 170 triệu VND/tháng tương ứng.
"Chửi thề một tiếng, 50.000?" Thần Hư đạo nhân suýt nữa không nhịn được nhảy cẫng lên, hắn đây nhọc nhằn khổ sở mỗi ngày đều ở bên ngoài coi bói coi tay cho người ta, gom góp lay lắt sống qua ngày, mỗi ngày bất quá kiếm được vài chục tệ, có lúc cả ngày đều không làm ra được nổi một cắc! Suốt ròng rã cả tháng trời, bình thường thì được khoảng 800 - 900, thời điểm vận khí tốt thì được 1.000 – 2.000….
Cái này con mịa nó, Phong Huyền Diệc ở tại Tư gia, thời điểm còn làm Ám Vệ phổ thông, không có việc gì chỉ cần ngồi nói phét, đánh bài, mỗi tháng có thể kiếm 15.000; Sau này làm Ám Vệ đội trưởng, mỗi ngày ngồi ở trong phòng làm việc hóng gió ăn dưa hấu, mỗi tháng 50.000…
"Cậu đưa đội trưởng bao nhiêu tiền?" Nhất Chi Hoa nhìn chằm chằm Phong Huyền Diệc hỏi.
"Một năm tiền lương, toàn bộ con mịa nó đều bị đội trưởng lừa gạt đi rồi!" Phong Huyền Diệc lấy ra sổ tay, cẩn thận lật xem, chỉ sau chốc lát, mặt tối sầm lại không ngóc đầu lên nổi, nhìn về phía Thần Hư đạo nhân cùng Nhất Chi Hoa: "Tiền lương một năm nay, tổng cộng được 400.000! Tôi con mịa nó một năm này, chi tiêu cho bản thân mới có vài ngàn đồng!"
"Tiền cậu cũng đừng nghĩ tới nữa! Từ nơi này trở về Độc Lập Châu, máy bay còn phải chuyển vài chuyến, còn phải ngồi du thuyền... Đội trưởng đi đặt đều là ghế hạng nhất, du thuyền đặt cũng là đặt loại sang trọng nhất..." Thần Hư đạo nhân cười nói.
...
Phong Huyền Diệc hít một hơi thật sâu, không nhịn được ý nghĩ muốn đập chết mấy con hàng trước mặt mình.
Hóa ra tiền mồ hôi nước mắt chính mình một năm này nhọc nhằn khổ sở kiếm được, toàn bộ lại đều để phục vụ cho bọn họ.
Chỉ chốc lát sau, Phong Huyền Diệc châm một điếu xì gà, trên mặt khôi phục lại dáng vẻ đạm mạc: "Nói chính sự."
Nghe Phong Huyền Diệc nói như vậy, Thần Hư đạo nhân cùng Nhất Chi Hoa bỗng đều sững sờ, ngẩn người ra! Bây giờ còn có chính sự gì?