Mục lục
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (vợ mới bất lương có chút ngọt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Như Ý



Beta: Gemini



————————



Tối nay, nhất định là một đêm không ngủ.



Nhà nhỏ hoa hồng, năm người lính đánh thuê vây lại một chỗ, lo lắng.



“A, Tư Dạ Hàn phát bệnh sắp chết! Lần này chủ nhân chúng ta có thể phải đau lòng rồi…”



“Cũng chưa chắc, mặc dù chủ nhân đối với người này quả thật tương đối sủng ái, bất quá, chết một cái mỹ nhân còn có thiên thiên vạn vạn cái mỹ nhân khác mà!”



“Mấu chốt là khi Tư Dạ Hàn chết rồi, chúng ta không phải là muốn dời chỗ ở sao? Dù sao chủ nhân là vì anh ta mới ở lại chỗ này…”



“Có khả năng, hazz, thật không bỏ được nơi này, cậu xem tôi chăm sóc bông hoa thật dễ nhìn! Thật lâu không có trải qua thời gian tự tại như vậy…”






“Kiều Kiều cũng không muốn đi…”



°°°°°°°°°°



Tần gia.



Cha của Tần Nhược Hi, Tần Phong suốt đêm từ nước ngoài chạy về.



“Cha!”



“Sự việc thế nào?”



“Trước mắt còn không có tin tức, nhưng căn cứ tình hình bây giờ, xem chừng lành ít dữ nhiều… Tôn Bách Thảo lúc trước đã chuẩn đoán anh ta không sống qua nửa năm, hiện tại đoán chừng như đèn cạn dầu, trước đây chuyển biến tốt, chỉ sợ là hồi quang phản chiếu…”



“Hừ, tiểu tử kia quá không biết phải trái, nếu như là cậu ta ngoan ngoãn cưới con, còn có thể sống lâu thêm mấy năm! Chuyện còn chưa xác định, trước đừng hành động, cô gái kia, sẽ có người giúp con xử lý.” Tần Phong trầm giọng nói.



“Vâng, cha.”



Đáy mắt Tần Nhược Hi tràn đầy lạnh lẽo, nếu không chiếm được… Phá hủy cũng tốt……



……………………………..



Ngày hôm sau, bệnh viện Kinh Giao.



Tất cả nguyên lão đều ở cửa phòng bệnh nóng nảy chờ đợi kết quả.



Tư Minh Lễ đầu tiên là đánh giá chung quanh, sau đó cố ý mở miệng hỏi, “Người phụ nữ kia đâu?”



Phùng Nghĩa Bình giọng điệu giễu cợt, “Không biết, bắt đầu từ đêm qua đã không thấy tăm hơi, không phải là sợ tội bỏ chạy đi?”



“Ai, ngày hôm qua không nên thả cô ta đi!”






Các nguyên lão đang lòng đầy căm phẫn, cuối hành lang truyền tới âm thanh cộc cộc cộc tiếng bước chân.



Chỉ thấy Diệp Oản Oản mặc đầm màu đỏ, da mặt trang điểm tinh xảo, chậm rãi cất bước đi tới, hoàn toàn không có hoảng hốt lo sợ theo dự tính của bọn họ, càng không có vẻ chột dạ sợ tội.



Nhìn thấy bộ dạng này của Diệp Oản Oản, vẻ mặt Phùng Nghĩa Bình khinh bỉ, “Gia chủ sống chết chưa rõ, lại còn mặc chói mắt như vậy, còn ra thể thống gì.”



Tư Minh Vinh vẫn im lặng, liếc mắt quan sát Diệp Oản Oản, sắc mặt cũng rất là khó coi, đang muốn mở miệng nói chuyện, Tôn Bách Thảo và một nhóm bác sĩ từ trong phòng bệnh đi ra.



Tư Minh Vinh: “Bác sĩ, thân thể gia chủ như thế nào?”



Mọi người cũng vội vàng vây lên trước, đến Tư Minh Lễ Diệp Oản Oản cũng không rảnh phản ứng, chăm chú nhìn Tôn Bách Thảo, đáy mắt đầy vẻ chờ mong.



“Bệnh nhân lâm vào tình trạng hôn mê sâu, hơi thở như có như không, tình hình không quá lạc quan, chúng tôi đang tìm nguyên nhân, mọi người… Tùy thời dự tính đến tình huống xấu nhất… Nên chuẩn bị, cũng phải chuẩn bị đi…” Một trong các bác sĩ khéo léo nhắc nhở.



“Chuyện này…”



Cái này tương đương với án tử hình để cho bọn họ chuẩn bị hậu sự!



Nghe nói như vậy, tất cả mọi người đều sôi sùng sục.



Tư Minh Lễ lúc này rống to: “Người đâu, đem người phụ nữ này bắt lại cho tôi! Đem nhốt cho kỹ, tôi phải chặt chẽ tra hỏi!”



Tức khắc hai hộ vệ thân hình cao lớn sắc mặt hung ác đi về hướng Diệp Oản Oản.



Ánh mắt Diệp Oản Oản không chút nhiệt độ nhìn về phía Tư Minh Lễ, “Tư Minh Lễ…”



Tư Minh Lễ nhíu mày, “Làm sao, chủ mẫu tương lai đại nhân của chúng ta, còn muốn nói cái gì sao?”



Diệp Oản Oản mặt không thay đổi mở miệng: “Kết quả kiểm tra cuối cùng của A Cửu còn chưa có, ông chú liền không kịp chờ đợi được kích động lời đồn, đối với tôi sử dụng hình phạt riêng, dùng việc công để trả thù riêng! Nếu như là cuối cùng chứng minh tôi vô tội, không biết ông chú, phải làm như thế nào?”



Trên mặt của Tư Minh Lễ đầy vẻ yên tâm, có chỗ dựa chắc, ngay tại chỗ cười ra tiếng, “Ha ha ha cô vô tội? Đều đã đến lúc nào rồi, lại còn dám nói khoác mà không biết ngượng!”



Trừ phi hiện tại Tư Dạ Hàn cải tử hồi sinh ở trên giường nhảy dựng lên, nếu không cô ta đừng nghĩ thoát tội.



Quả thật là buồn cười!



Tư Minh Lễ cười lạnh mở miệng nói, “Nếu cô vô tội, Tư Minh Lễ tôi sẽ gánh chịu tất cả hậu quả!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK