Editor: Hyna Nguyễn
————————-
Ăn sáng xong, đoàn người chuẩn bị ổn thỏa, bắt đầu lên đường.
Đảo mắt đã qua hai ngày, dọc theo đường đi đều khá yên ổn, không có chút khác thường nào.
Lần này đi theo có hai nhóm người, một nhóm ở trong bóng tối, một nhóm được Lưu Ảnh dẫn đầu ở ngoài sáng.
Thật ra thì đối với chuyền đi lần này có sự chuẩn bị đã vô cùng đầy đủ, huống chi lấy thân phận địa vị bây giờcủa Tư Dạ Hàn, làm gì có ai dámliều mạng ở trên đầu con cọp làm bậy.
Cho nên lần nàyTư Dạ Hàn đi ra ngoài, chẳng qua chỉ được xem như một lần đi công táckhông thể bình thường hơn được mà thôi, không có người nào cảm thấy sẽ xảy ra chuyện bất trắc gì cả.
Chỉ có Diệp Oản Oản, càng đến gần đến chỗ cần đến, trái tim liền căng thẳng càng nhiều.
Với số lượng người được bố trí như vậy, quả thật không có khả năng có nguy hiểm, nhưng người nào có thể ngờ tới được chuyện nhóm người này sẽ gặp phải …
Trong xe.
Diệp Oản Oản nhìn người đàn ông bên cạnh mình sắc mặt hơi trắng bệch nói: “Cục cưng à, anh xác định không cần thêm nhiều người hơn nửa sao? Ít người như vậy em luôn cảm thấy trong lòng hoang mang, cảm thấy có thể sẽ xảy ra chuyện! Anh tin tưởng em đi! Trực giác của em thực sự rất chính xác đấy!”
Lời nói giống vậy, hai ngày nay Diệp Oản Oản đã nói vô số lần.
Mặc dù cô biết bây giờ những người bảo vệ được đưa đến đây đã là những người chuyên nghiệp vô cùng, nhưng vẫn hoàn toàn không thể yên lòng nổi.
Tư Dạ Hàn nghe lời này đã quá nhiều lần rồi, cũng không có thần sắckhông kiên nhẫn, nhìn cô một cái, cũng không nói chuyện, mà cánh tay dài duỗi một cái, trực tiếp đem cô kéo vào trong ngực của mình.
Cái ôm ấm áp trong ngực thoáng cái vậy chặt cô, đồng thời mộtbàn tay vỗ nhè nhẹ sau lưng của cô.
Vẻ mặt Diệp Oản Oản sững sờ, trái tim bất ổn nãy giờ trong nháy mắt này bỗng nhiên yên tĩnh lại.
Cô ngẩng đầu lên, sau đó liền thấy Tư Dạ Hàn một tay cầm tài liệu, một tay duy trì tư thếôm cô trong ngực trấn an, phảng phất tạo cho cô một khoảng trời riêng biệt.
“…”
Bị anh ôm vào trong ngực trấn an như dụ dỗmột tiểu hài tử, Diệp Oản Oản tâm tình vô cùng phức tạp.
Cái tên này, nói anh chỉ số EQ thấp nhưng ở một số thời khắc lại đột nhiên như được mở mang trí tuệ, thông suốt hơn nhiều.
Ban đêm, xe càng ngày càng tiến đến thành phốkế bên.
Nhóm người đặt chân đến khách sạnphụ cận.
Đêm khuya, Tư Dạ Hàn đang cùng một nhóm người quản lý cấp cao mở hội nghị, Diệp Oản Oản một mình nằm ngây ngốc ở trong phòng không ngủ được.
Vì vậy dứt khoát đứng dậy, đi tìm Hứa Dịch.
“Diệp tiểu thư, đã trễ thế này còn chưa ngủ sao?”
“Không ngủ được, luôn cảm thấy tinh thần có chút không tập trung…” Diệp Oản Oản thở dài: “Hứa Dịch, anh có thể khuyên Tư Dạ Hàn đem kế hoạch đổi ngày hay không?”
Nếu như đối phương có ý định nhằm vào Tư Dạ Hàn, coi như là tạm thời đổi ngày thì khả năng sau đó có chuyện xảy ra là điều không tránh khỏi, nhưng nói không chừng nếu đổi ngày kết quả sẽcó thay đổi lớn hơn thì sao, dù sao cũng tốt hơn so với diễn biến chuyện xảy ra ở kiếp trước…
Hứa Dịch cũng biết mấy ngày nay Diệp Oản Oản vẫn luôn quấn ông chủ mình nói cái gì mà có khả năng có nguy hiểm, nghe vậy bất đắc dĩ mở miệng nói: “Oản Oản tiểu thư, ngay cả cô đều khuyên không được, tôi đi nói càng vô dụng hơn thôi!”
Hứa Dịch trấn anxong lại nói: “Oản Oản tiểu thư, cô chắc là quá khẩn trương, lộ trìnhlần này vô cùng an toàn, sẽ không có bất cứ vấn đề gì, cô đi ngủ một giấc thật ngon đi, hoặc là đi xuống lầu đi SPA thả lỏng tâm tìnhmột chút, chậm nhất là tối mai chúng ta liền có thể tới nơi cần đến rồi!”
—— “A, có nguy hiểm? Đây cũng là chuyện Diệp tiểu thư tính được sao?”
Hứa Dịch vừa dứt lời, sau lưng liền truyền tới âm thanh của Lưu Ảnh.
Diệp Oản Oản không có tâm tình cùng hắn tranh chấp, lạnh lùng nhìn hắn một cái rồi nói: “Phải thì thế nào?”
Sắc mặt của Lưu Ảnh có chút khó coi, “Diệp tiểu thư, bởi vì cô là người của ông chủ, cho nên tôi luôn kính cô 3 phần, nhưng nếu như cô vọng tưởng làm bất kỳ chuyện gì gây tổn hại cùng uy hiếp đến ông chủ thì đừng trách tôi không nói lời cảnh cáo trước với cô, cô mấy ngày nay một mực nói bậy nói bạ, làm lung lây lòng người, đã tạo cho mọi người ảnh hưởng tồi tệ, xin cô, hãy thận trọng từ lời nói đến việc làm!”