---
Diệp Hồng Duy rõ ràng rất vui, tối nay đã có vô số người đến tìm ông ta hàn huyên, ở trước mặt ông khen Diệp Mộ Phàm, hâm mộ ông có một đứa cháu đích tôn ưu tú, tự nhiên tâm tình của ông ta không tệ.
Con trai lớn phạm sai lầm, cộng thêm đứa cháu ruột duy nhất lại không có ý chí tiến thủ, đã từng là nỗi ưu phiền lớn nhất trong lòng ông.
Diệp Hồng Duy nói xong, hướng về Diệp Oản Oản ở bên Diệp Mộ Phàm nhìn lại, "Vị này chính là vị Tổng Thanh Tra mảng Nghệ sĩ – Kinh tế của công ty con, Diệp Bạch?"
Diệp Hồng Duy nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản vài lần, thần sắc hơi có chút hoài nghi, đại khái là cảm thấy nàng có chút quen mắt. Nhưng chỉ là trong chớp mắt, cũng không suy nghĩ nhiều.
Diệp Mộ Phàm ho nhẹ một tiếng, âm thầm suýt xoa. Em gái nhà mình quả thật là có khả năng cải trang và diễn xuất tuyệt vời, ngay cả ông nội ruột cũng khôngnhận ra được nàng.
"Vâng, ông nội!" Diệp Mộ Phàm vội vàng giới thiệu, "Diệp Bạch, đây là ông nội tôi, chủ tịch của Hoàng Thiên Giải Trí."
Diệp Oản Oản tiếp lời của Diệp Mộ Phàm, cởi mở chào hỏi: "Xin chào, chủ tịch Diệp."
Diệp Hồng Duy gật đầu liên tục, trong con ngươi tràn đầy vẻ tán thưởng, "Hậu sinh khả úy, Diệp tiên sinh tuổi còn trẻ đã có thể làm được đến bước này, quả thực khiến người ta khâm phục."
Diệp Oản Oản nói chuyện xã giao: "Chủ tịch Diệp, ngài quá lời rồi. Y Y tiểu thư mới là thông minh hơn người."
Diệp Hồng Duy hướng về cháu gái ở bên cạnh nhìn một cái, ánh mắt hơi có chút thất vọng.
Y Y quả thật coi như không tệ, nhưng so với người trẻ tuổi trước mặt này, thật sự là còn chênh lệch nhiều lắm.
Y Y là dựa vào cây đại thụ như Hoàng Thiên Giải Trí, cộng thêm thân phận Diệp gia đại tiểu thư, mới có thể lăn lộn ở vị trí Tổng Thanh Tra này, mà Diệp Bạch thì lại khác…
"Tổng thanh tra Diệp, cậu quá khiêm nhường rồi, Y Y làm sao có thể so được với cậu? Cậu không quyền không thế, tay trắng dựng nghiệp, lại có thể chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi, từ một người đại diện nho nhỏ làm nên được tới bước này của ngày hôm nay. Ánh mắt mưu lược bậc này, người thường không cách nào sánh được."
Diệp Hồng Duy than thở mở miệng, "Nếu là hai đứa cháu nhà ta bằng được 1/10 của cậu, ta cũng có thể yên tâm rồi!"
Một bên, Diệp Thiệu An nghe vậy sắc mặt càng thêm khó coi. Không biết cái tên tiểu tử thúi này ở đâu mọc lên! Cha lại có thể khen hắn như vậy, thậm chí còn chê bai Y Y.
Diệp Y Y đè xuống âm vụ trong lòng, khẽ mở miệng cười nói, "Ông nội nói đúng lắm, con quả thật có rất nhiều điểm cần học tập Diệp Tổng Thanh Tra, không biết sau này có cơ hội để giao lưu cùng với Diệp Tổng Thanh Tra nhiều hơn hay không?"
Diệp Oản Oản cười nói, "Không dám không dám, tôi bất quá chỉ là vận khí tốt mà thôi."
Diệp Hồng Duy thấy đối phương không kiêu không gấp, rõ ràng càng thêm hài lòng, "Tổng thanh tra Diệp, Mộ Phàm lần này nhờ có cậu giúp đỡ! Tôi mời cậu một chén!"
Diệp Mộ Phàm vội vàng mở miệng nói, "Chuyện là thể này, cậu ấy không thể uống rượu, dị ứng rượu cồn, lần trước uống một chút xíu, suýt chút nữa…mất mạng."
Suýt chút nữa …[khiến cho mọi người chúng ta đều]… mất mạng!!!
Diệp Hồng Duy: "Như vậy..."
Diệp Mộ Phàm vừa nói vừa tranh thủ bảo nhân viên phục vụ đem qua một ly trà.
Diệp Oản Oản thấy Diệp Mộ Phàm lo lắng sốt sắng, chỉ có thể bất đắc dĩ nhận lấy trà, "Vô cùng xin lỗi, tôi xin lấy trà thay rượu vậy."
Diệp Y Y ung dung thản nhiên trao đổi ánh mắt với Diệp Thiệu An, sau đó cũng nghênh đón, ánh mắt lưu chuyển nhìn chăm chú Diệp Oản Oản, ôn nhu mở miệng nói, "Tổng thanh tra Diệp, tôi cũng kính cậu một ly! Tổng thanh tra Diệp quả thật là vô cùng lợi hại. Y Y vẫn luôn muốn tìm cậu thỉnh giáo một chút, hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội gặp mặt rồi! Không bằng, chúng ta đi đến bên kia ngồi xuống trò chuyện một lát?"
Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, Diệp Y Y thế này là có ý gì, chẳng lẽ là muốn đào nàng về bên kia?
Theo Diệp Y Y, Diệp Mộ Phàm có thể có ngày hôm nay, tất cả đều là bởi vì có Diệp Bạch. Nếu như đem Diệp Bạch đào đi, như thế Diệp Mộ Phàm liền xong rồi!
Cũng dám nói lắm, thật giống như những thủ đoạn mà Diệp Y Y và Diệp Thiệu An hay làm…