---
"Đánh mù một con mắt…500 tệ, nếu như tiếp tục sử dụng dịch vụ, lại đánh gãy một chân mà nói, phụ thu 200 tệ, nếu như Phong tỷ muốn giết người, vậy thì có giá 1.000 tệ trọn gói." Nam tử tóc quăn tự mình lẩm bẩm.
* 1.000 CNY: tương đương khoảng 3 triệu 400 ngàn/ mạng người nha mấy bạn!
Diệp Oản Oản: "..."
"Đúng rồi, Phong tỷ! Hôm nay cô dự định giết mấy người? Chúng tôi có chính sách ưu đãi, giết 10 tặng 1 mạng, giết 20 tặng miễn phí 3 mạng." Nam tử tóc quăn nhìn về phía Diệp Oản Oản nói.
"Các cậu, thực sự nghèo như vậy sao?" Diệp Oản Oản cũng chịu không nổi nữa, khóe miệng hơi hơi co giật.
"Hic..." Nghe được lời này của Diệp Oản Oản, nam tử tóc quăn khẽ than thở một tiếng, lắc đầu một cái, hướng về Diệp Oản Oản thấp giọng nói: "Phong tỷ, tình cảm giữa cô và Nhiếp gia gắn bó như vậy, chẳng lẽ không biết chúng tôi tại sao lại nghèo như vậy sao?"
Diệp Oản Oản lắc đầu một cái, làm sao nàng biết được!
"Thật ra thì... Là như vầy, Nhiếp thiếu gia năm đó, tuổi trẻ nóng tính, đã từng bùng nổ mâu thuẫn nghiêm trọng với Nhiếp gia chủ và Nhiếp phu nhân. Sau đó mới thề, từ nay không cần một phân tiền của Nhiếp gia. Nếu như anh ta dùng một phân tiền của Nhiếp gia, cả nhà anh ta liền chết sạch..." Nam tóc quăn mặt đầy thần bí giải thích.
Nghe nam tóc quăn nói như vậy, Diệp Oản Oản lại dở khóc dở cười. Khó trách Nhiếp Vô Danh lại nghèo như vậy, thân là đại thiếu gia Nhiếp gia, lại coi tài sản như mạng. Nguyên lai là anh ta thực sự nghèo...
Loại tình huống này, Diệp Oản Oản cũng có thể lý giải được. Vì lúc Nhiếp Vô Danh còn trẻ, từng phát sinh cãi vã với cha mẹ, vì mặt mũi, lúc này mới thề độc không cần dùng tiền của Nhiếp gia.
Hơn nữa, Nhiếp Vô Danh thề kiểu này rất có vấn đề, nếu như dùng tiền Nhiếp gia, cả nhà anh ta liền chết sạch…
Như vậy, coi như Nhiếp Vô Danh có quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, Nhiếp phu nhân và gia chủ cũng không có khả năng lại cho Nhiếp Vô Danh một phân tiền rồi...
Chỉ bất quá, Diệp Oản Oản vẫn còn có chút hoài nghi: "Nhiếp Vô Danh không là lính đánh thuê sao? Lính đánh thuê kiếm tiền rất khá cơ mà?"
Nghe vậy, nam tóc quăn khóc không ra nước mắt: "Phong tỷ, lời nói như vậy không có gì sai... Nhưng ngành nghề lính đánh thuê ở đây phát triển đình trệ, Nhiếp đại thiếu gia lại thề chấn hưng nghề lính đánh thuê, hơn nữa tiếp nhận nhiệm vụ cũng không đòi bao nhiêu thù lao, nhiều nhất chỉ thu một chút sinh hoạt phí...
Chuyện này, tất cả mọi người đều biết. Nghề lính đánh thuê mặc dù bởi vì có Nhiếp đại thiếu gia mà lần nữa phát triển hơn, nhưng vì mặt mũi, anh ấy đến chết vẫn sĩ diện, tiếp nhận nhiệm vụ nhiều nhất cũng chỉ thu xấp xỉ 1.000 tệ. Cho nên, chúng tôi cũng không có biện pháp nào. Quy củ do Nhiếp thiếu gia quy định, chúng tôi phải tuân thủ."
Diệp Oản Oản: "..."
Đây là chuyện mà Nhiếp Vô Danh có thể làm ra, tuyệt đối không sai...
Vào giờ phút này, mọi người nhìn chằm chằm đám người Diệp Oản Oản, chân mày hơi nhíu lại. Thậm chí một số người, thần sắc kinh ngạc, có chút khó tin.
Hôm nay chính là buổi hộp nghị do Tu La Chủ triệu tập, cô nàng Không Sợ Minh Chủ này lại dung túng thủ hạ, ở nơi này hành hung, ra tay ác độc như vậy. Hơn nữa, đối phương lại còn là người của Yến gia!
"Không Sợ Minh Chủ! Ngươi làm như vậy, có phần quá không nể mặt Yến gia ta, không nể mặt Tu La Chủ rồi!" Bỗng nhiên, mấy vị cao tầng Yến gia cùng Yến gia gia chủ bỗng nhiên ra mặt.
"Ngươi cái con tiện nhân ác độc này, lại dám như thế!" Yến Vân thần sắc lạnh lùng, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Nguyên bản sự việc lần trước, Yến gia ta khoan hồng độ lượng, không muốn cùng ngươi so đo! Nhưng ngươi lại như thế, được voi đòi tiên..."
Vào giờ phút này, chân mày Diệp Oản Oản nhíu chặt lại, nàng quả là đã chọc giận quá nhiều người…
"1, 2, 3, 4, 5….6, 7, 8, 9, 10…." Nam tóc quăn giơ tay phải lên, dùng ngón tay hướng về người của Yến gia đếm đếm.
Chợt, nam tử tóc quăn lấy máy tính ra, tính qua một lần, sau đó đem máy tính đặt ở bên cạnh Diệp Oản Oản, mặt đầy nụ cười lấy lòng, nói: "Phong tỷ, cô xem đi, cái Yến gia này, tổng cộng 14 người. Chúng ta cứ theo đầu người tính tới, giết một người 1.000, giết 14 người 18.000 tệ."