Mục lục
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (vợ mới bất lương có chút ngọt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biên soạn: Đức Uy - VietWriter



---------------------------------------------



Tần Phong hừ lạnh một tiếng, "Nhược Hi chúng ta từ nhỏ do ông nội bà nội nàng một tay nuôi nấng, lễ nghi xã giao, đầu tư buôn bán, cầm kỳ thư họa tinh thông mọi thứ. Ta dám nói toàn bộ Đế Đô này, không tìm ra được danh viện thứ 2 có thể cùng nàng so sánh. Gia chủ chấp mê bất ngộ, khăng khăng phải để cho loại nữ nhân thân phận hèn mọn này làm Tư gia đương thời chủ mẫu. Cứ vậy chối bỏ hôn ước của hai nhà chúng ta, cũng là vứt đi thể diện của Tư gia, ta đến đây cũng cạn lời!"



Tần Phong nói xong, trực tiếp vung tay rời đi.



Danh hiệu Đế Đô đệ nhất danh viện của Tần Nhược Hi cũng không phải là hư danh. Nếu không phải là các đại thế gia đều biết Tần Nhược Hi muốn cùng Tư gia kết hôn sự trong tương lại, e rằng chỉ riêng dòng người đến cửa cầu hôn cũng đã đủ để đạp nát cửa của Tần gia rồi…






Tư Minh Vinh mặt đầy ngưng trọng, "Đại tẩu, ta biết ngài thương yêu gia chủ, nhưng ngài cũng nhất định phải xem xét đến lợi ích của gia tộc. Gia chủ ai nói cũng không nghe, bây giờ cũng chỉ có lời khuyên của ngài mới hữu dụng. Tần gia bên này lỡ như xảy ra điều tai vạ gì, chỉ e rằng sẽ dần đến nguy cơ Tư gia một lần nữa rơi vào hỗn loạn..."



Lão phu nhân đôi mắt nhỏ đang nhắm chặt chậm rãi mở ra, "Hỗn loạn? Lại có hỗn loạn nào bằng hỗn loạn trước khi có tiểu Cửu trở về Tư gia hay sao? Ban đầu nếu không phải là nhờ tiểu Cửu, Tư gia cũng đã sớm chia năm xẻ bảy. Có một thứ các ngươi phải hiểu rõ, bây giờ là Tư gia yêu cầu được dựa vào tiểu Cửu!"



Mà khi đó, Tần gia ở nơi nào? Lấy một “câu chuyện nội bộ Tư gia không thích hợp nhúng tay”, mà khoanh tay đứng nhìn, tọa sơn quan hổ đấu.



Tần gia bây giờ cũng bất quá là thấy tiểu Cửu được thế, mới nhớ hôn ước tiền định giữa hai nhà, muốn đứng ở đầu bên tiểu Cửu, giữ vững địa vị thông gia.



Lúc trước nếu như không phải vì cái gọi là lợi ích gia tộc kia, cưỡng bách con trai thông gia, cũng sẽ không tạo thành nhiều bi kịch sau đó như thế...



Vì đảm bảo cho cả gia tộc, bà đã mất đi con trai duy nhất, còn khiến cho tiểu Cửu từ nhỏ đã chịu nhiều khổ sở như thế…



Bà không thể để cho bi kịch tái diễn...



Vô luận tiểu Cửu chọn ai cùng trải qua một đời này, chỉ cần xác định rõ cô bé kia đối với tiểu Cửu là thật tâm đối đãi, bà đương nhiên sẽ tôn trọng và ủng hộ lựa chọn của tiểu Cửu.



Bà là người của Tư gia, nhưng cũng là bà nội của tiểu Cửu...






...



Buổi tối, Diệp Oản Oản cùng Tư Dạ Hàn cùng nhau đến Cố Gia theo lão thái thái ăn cơm.



Lão thái thái đứng lên, thần sắc trịnh trọng nói cám ơn đối với Oản Oản, "Oản Oản, bà nội thực sự rất cảm ơn con, con đã chiếu cố tiểu Cửu rất tốt. Nếu không phải bởi vì con tận tâm tận lực ở bên cạnh nó, tiểu Cửu sợ là đã..."



Nếu như trước kia lựa chọn cấy ghép khí quan, tiểu Cửu coi như có thể sống thêm một đoạn thời gian, nhưng bất quá cũng chỉ có mấy năm tuổi thọ, lại còn phải không ngừng trải qua nỗi thống khổ mà giải phẫu mang lại. Mà bây giờ, thân thể của tiểu Cửu lại có hy vọng hoàn toàn khôi phục.



Diệp Oản Oản vội vàng đứng dậy, đỡ lão thái thái, "Bà nội, ngài nói quá lời rồi, đây là việc con phải làm."



Lão thái thái nhìn cháu trai nhà mình một chút, lại nhìn cô bé bên cạnh hắn, trên mặt lo lắng, "Tình trạng cơ thể của tiểu Cửu, ta đã nghe thầy thuốc Tôn nói. Phương diện con cháu, mặc dù có thể sẽ tương đối chật vật, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có khả năng. Huống chi thân thể của hắn đã đang biến chuyển tốt! Cho nên, Oản Oản à, con phải cố gắng một chút, vẫn sẽ có khả năng..."



Còn có một điều bà cũng không nói rõ chính là, lấy thân phận trước mắt của Oản Oản, muốn vào cửa của Tư gia quả thật quá khó khăn. Nhưng nếu như nàng có con của tiểu Cửu, mẫu bằng tử quý, như thế độ khả thi sẽ lớn hơn nhiều. Về phương diện tình lý, sẽ lấy được lòng của rất nhiều người…



"Khục khục khục..." Đột nhiên nghe nói như vậy, Diệp Oản Oản thiếu chút nữa bị sặc.



Nàng cố gắng lên một chút?



Bà nội à, lời này của ngài chẳng lẽ không phải là nên nói với tôn tử của ngài hay sao?



Loại chuyện này, quyền chủ động ở tại nam nhân mới đúng chứ!?



Thật là bà nội ruột, phỏng chừng cũng biết cháu trai nhà nàng ở phương diện này có năng khiếu hay không à nha?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK