- --
"Khục khục, quản lý Ân, thật ra thì, điều Quản lý Tư nói cũng không phải là không có đạo lý. Năm đó Trọng Tài Hội hạ Tuyệt Sát Lệnh đối với Nhiếp Vô Ưu, quả thật có chút qua loa." Dịch Linh Quân mở miệng nói.
Giọng nói của Ân Duyệt Dung thoáng hòa hoãn mấy phần, đáp lại: "Mặc dù năm đó Trọng Tài Hội hạ xuống Tuyệt Sát Lệnh đối với cô ta, nhưng sau khi dẫn độ trở về, khẳng định cũng phải cần điều tra trước. Nhưng mà, cô gái kia không nói tiếng nào liền chạy trốn lâu như vậy, không phải là có tật giật mình thì là cái gì?"
Tư Dạ Hàn ung dung thong thả nói: "Quản lý Ân lo thừa rồi! Nhiếp Vô Ưu là theo tôi rời đi. Mấy năm cô ấy rời đi, đều vẫn luôn ở cùng với tôi. Hơn nữa, tôi đã lấy thân phận Quản lý của mình làm bảo đảm giúp cô ấy."
Ân Duyệt Dung thấy con trai đến lúc này vẫn còn đang nói giúp cho một cô gái khác, sắc mặt càng lạnh hơn, "Bảo đảm? Hay cho một lời bảo đảm! Bây giờ ngươi có thể bảo đảm cho cô ta, vậy sau này thì sao đây? Ngươi có thể bảo đảm cho cô ta bao lâu?"
Tư Dạ Hàn không chút do dự đáp: "Một đời."
Ân Duyệt Dung: "..."
Ở trong sự sửng sốt của Ân Duyệt Dung, Tư Dạ Hàn mặt không biểu cảm tiếp tục nói, "Tôi có thể bảo đảm cho cô ấy một đời."
Ân Duyệt Dung: "Ngươi..."
Dịch Linh Quân nghe thấy lời của chàng trai đối diện, nhìn ánh mắt từ đầu đến cuối không hề nhúc nhích chút nào của anh, nơi đáy mắt thoáng qua một ý tán thưởng, "Ha ha, tôi nghe nói, Quản lý Tư và Nhiếp Vô Ưu đã đính hôn, trong tương lai hai người sẽ người một nhà. Cho nên, lời này của Quản lý Tư, cũng không có vấn đề gì."
Nghe được lời của Dịch Linh Quân, không ít vị quản lý đều vòng vo gió chiều nào xoay chiều nấy.
"Khục khục, nếu như cô ấy gả cho Quản lý Tư, coi như là có tâm tạo phản, thì cũng bị Quản lý Tư của chúng ta kêu gọi đầu hàng à nha!"
"Phần bảo đảm này, tôi cho rằng là đáng tin cậy đấy!"
...
Dịch Linh Quân ho nhẹ một tiếng, ra hiệu cho mọi người yên lặng, ngay sau đó bắt đầu nói chuyện chính, "Hơn nữa, hôm nay tôi còn có một chuyện rất quan trọng muốn báo cho mọi người. Thật ra thì, bộ luật của Trọng Tài Hội chúng ta, từ trước đến nay, dân chúng đã chất chứa rất nhiều ý kiến và ai oán. Tôi cho là, cũng đã tới lúc thực hiện cải cách hoàn toàn triệt để."
Uy tín của Dịch Linh Quân rất lớn, chỉ mới vừa mở lời, liền có không ít người biểu thị sự ủng hộ.
"Hội trưởng, ngài nói phải!"
"Hội trưởng có tầm nhìn xa!"
Ân Duyệt Dung vạn vạn không ngờ tới, Dịch Linh Quân lại thật sự đồng ý dự luật cải cách, lúc này đứng dậy chen vào, "Hội trưởng, luật lệ do lão tổ tông lưu truyền xuống, làm sao có thể nói đổi liền đổi? Ngài cũng đã nói, quy củ của tổ tông tuyệt đối không thể bỏ!"
"Quản lý Ân, mời ngồi, ý của tôi, dĩ nhiên không phải bỏ hết, mà là cải cách. Phải biết, lòng dân như nước đẩy thuyền, nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật thuyền. Chúng ta vẫn cần phải coi trọng ý kiến của dân chúng. Điểm này, còn quan trọng hơn so với quy củ của tổ tông.
Mà lại nói, tất nhiên cũng không phải nói đổi liền đổi. Vấn đề này cần phải làm phiền và cực khổ cho các vị rồi, cần tiến hành bàn bạc cặn kẽ."
Dịch Linh Quân nói xong dừng một chút, ra hiệu cho Medusa ở bên cạnh một cái, ngay sau đó tiếp tục nói, "Đối với vấn đề này, Quản lý Tư đã chuẩn bị kha khá, làm khảo sát, soạn hồ sơ và văn kiện. Tôi đã cho người in ra, hiện tại phân phát xuống, mọi người đều có thể nhìn một chút."
Rất nhanh, Medusa đem tài liệu in xong chuyển đến tận tay các vị cao tầng.
Ân Duyệt Dung nhận lấy tài liệu, lập tức liếc nhìn từng tờ một, càng xem sắc mặt càng ngày càng kém.
Thời điểm nhìn thấy một điều khoản trong đó, sắc mặt chợt thay đổi, cái gì? Còn phải phế bỏ điều quy định không thể cùng người ngoài Độc Lập Châu lấy nhau?
Không có khả năng!
Tuyệt đối không có khả năng bà để cho dự luật này được thông qua!