- --
"Để cho Dịch tiểu thư chê cười rồi." Ân Duyệt Dung nhìn về phía Diệp Oản Oản, cười nhạt.
"Nếu như quản lý Ân không còn chuyện gì nữa, tôi đi trước đây!" Diệp Oản Oản dứt lời, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Thấy vậy, Ân Duyệt Dung cản lại: "Dịch tiểu thư, thời gian còn sớm, không cần gấp như vậy... Thật ra, hôm nay mời Dịch tiểu thư tới, còn có một việc."
Ân duyệt vừa dứt tiếng, Diệp Oản Oản lập tức ngừng thân hình, quay đầu liếc nhìn Ân Duyệt Dung một cái, "Không biết Quản lý Ân, còn có cái gì muốn nói?"
"Tôi biết được Dịch tiểu thư học tập tại Học viện MDFF. Thật tình cờ, ở chỗ tôi đang có một vị khách, cũng là học viên của MDFF. Người nổi tiếng như Dịch tiểu thư đây, tại Học viện MDFF có ai mà không biết cơ chứ! Cô ấy vô cùng sùng bái Dịch tiểu thư, dù sao Dịch tiểu thư cũng tới rồi, không bằng gặp mặt một lần." Ân Duyệt Dung nói.
"Ồ?"
Diệp Oản Oản nhìn Ân Duyệt Dung, thần sắc lãnh đạm thờ ơ: "Nhưng tôi lại không có mấy hứng thú."
Ân Duyệt Dung không cho Diệp Oản Oản có cơ hội tiếp tục lên tiếng, nháy mắt cho Kiều Mẫu.
Kiều Mẫu hiểu ý, xoay người rời đi.
Ước chừng thời gian chỉ mấy hơi thở, một thiếu nữ trẻ tuổi ăn mặc phong cách thời thượng, theo Kiều Mẫu đi vào.
"Quản lý Ân..."
Thiếu nữ nọ tiến lên chào Ân Duyệt Dung.
"Ừm, Lý Nguyệt Vinh, cô là học viên học tập tại MDFF, hẳn cũng nhận biết được con gái của Hội trưởng Trọng Tài Hội Độc Lập Châu chúng ta, Dịch Vân Mạc chứ?" Ân Duyệt Dung quay sang cười nói với thiếu nữ nọ.
Nghe tiếng, cô gái kia gật đầu một cái: "Quản lý Ân, học tỷ Dịch Vân Mạc là một người nổi tiếng tại Học viện MDFF chúng tôi, đương nhiên là tôi nhận ra cô ấy, hơn nữa đã từng gặp mấy lần..."
"Vậy thì tốt quá! Thật đúng lúc, hôm nay Dịch Vân Mạc tiểu thư đi tới nhà tôi làm khách, dù gì cô cũng coi như là đàn em khóa sau của Dịch tiểu thư, ăn cơm chung không?" Ân Duyệt Dung hỏi.
"Hả... Dịch Vân Mạc học tỷ?" Nghe Ân Duyệt Dung nói vậy, sắc mặt thiếu nữ nhất thời biến đổi.
"Có thể, quản lý Ân, học tỷ Dịch Vân Mạc ở chỗ nào, làm sao tôi lại không nhìn thấy?" Thiếu nữ nọ lại nói.
"Không nhìn thấy?" Ân Duyệt Dung liếc mắt nhìn Diệp Oản Oản ở bên cạnh một cái: "Người sống sờ sờ lớn như vậy, chẳng lẽ cô không thấy sao?"
"Cô ấy?" Thần sắc cô gái có chút kinh ngạc: "Quản lý Ân... Cô gái này, tôi chưa từng gặp bao giờ. Bà nói cô ấy là Dịch Vân Mạc học tỷ?"
"Ồ, cô ấy không phải sao?" Ân Duyệt Dung hỏi.
Thiếu nữ lắc đầu liên tục: "Quản lý Ân, dĩ nhiên cô ấy không phải Dịch Vân Mạc học tỷ. Mặc dù Dịch Vân Mạc học tỷ không biết tôi, nhưng tôi nhận biết cô ấy. Cô gái này, cho tới bây giờ tôi vẫn chưa từng bao giờ gặp qua, cô ấy khẳng định không phải là Dịch Vân Mạc học tỷ!"
"Cô... chắc chắn chứ?" Thần sắc Ân Duyệt Dung đầy hoài nghi.
"Đúng vậy thưa quản lý! Tôi dám khẳng định, cô ta tuyệt đối không phải là Dịch Vân Mạc!" Thiếu nữ nọ mặt đầy chắc chắc.
Vào giờ phút này, khóe miệng Diệp Oản Oản khẽ nhếch lên, nở một nụ cười đầy khó hiểu.
Xem ra, vị quản lý Ân Duyệt Dung này vẫn chưa từ bỏ ý định, chuẩn bị một chiêu cuối cùng này để xò xét chính mình.
Không thể không nói, Ân Duyệt Dung người này, vạn phần cẩn thận, hậu thủ cũng vô cùng nhiều. Nhưng tiếc là, từ đầu đến cuối, Ân Duyệt Dung đã tính sai một chuyện.
Ân Duyệt Dung chỉ cho rằng, mình đang giả mạo Dịch Vân Mạc, thay thế thân phận của Dịch Vân Mạc, lừa gạt Dịch Linh Quân.
Ân Duyệt Dung cũng không ngờ, ở trên thế giới này, căn bản cũng không hề có người nào là Dịch Vân Mạc.
Một đoạn thời gian trước, người của Ân gia, từng đi đến Học viện MDFF điều tra thân phận của Dịch Vân Mạc. Nhưng Dịch Linh Quân là người nào? Trăm tai ngàn mắt, đã sớm an bài cho nàng một thân phận tại Học viện MDFF. Chuyện này, nhất định là Ân Duyệt Dung không hề điều tra ra được cái gì! Cho nên, bà ta căn bản là không có khả năng sẽ tìm được người của Học viện MDFF để dò xét chính mình.