---
Trước đó vài ngày, từ tin tức của Hồng Hưng Hội bên kia truyền đến, người uy hiếp Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên đã bị xử lý xong, bao gồm cả đoạn ghi âm này cũng đã bị tiêu hủy...
Chẳng lẽ nói, Hồng Hưng Hội đã lừa mình?
Thấy thần sắc Diệp Y Y như vậy, khuôn mặt Diệp Oản Oản đầy vẻ lãnh đạm.
Con ả Diệp Y Y này khẳng định không ngờ tới, là chính mình bảo Hồng Hưng Hội thả cho bọn chúng tin tức giả. Có Liêu Gia Kỳ ở trong tay, Hồng Hưng Hội căn bản là nghe theo nàng răm rắp.
Diệp Hồng Duy đầy vẻ khó tin mà nhìn hình ảnh trên máy chiếu, nghe kỹ đoạn ghi âm này.
Diệp Thiệu An... Không phải là do Diệp Thiệu Đình và Diệp Mộ Phàm sát hại... Con trai thứ hai của hắn, lại chết ở trong tay của Lương Mỹ Huyên và Hoàng quản gia!
Thậm chí, chúng còn đem tội danh giết người giá họa cho Diệp Thiệu Đình và Diệp Mộ Phàm!!
"Diệp lão gia tử, Diệp Y Y mà ông thương yêu, cũng không phải là cháu gái của ông! Cô ta là con gái riêng của quản gia Diệp gia Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên vụng trộm sinh ra. Diệp lão gia tử thật đúng là lòng dạ rộng lượng, đem tâm huyết cả đời của chính mình giao cho người ngoài." Diệp Oản Oản nhìn về phía Diệp Hồng Duy, cười nói.
"Ngươi... Ngươi nói cái gì!" Diệp Hồng Duy mặt đầy vẻ chấn động, khó tin nhìn Diệp Y Y ở bên cạnh.
"Diệp Oản Oản, ngươi đừng có mà tung tin vịt phỉ báng ở chỗ này!" Diệp Y Y lớn tiếng chửi mắng.
"Tung tin vịt phỉ báng?" Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười: "Chuyện mẹ của cô và Hoàng quản gia vụng trộm, sợ rằng không phải là giả đâu! Tôi có mời qua thám tử tư, trong tay có tất cả chứng cứ của mẹ cô và Hoàng Minh Khôn."
Nghe tiếng, Diệp Y Y nhíu chặt chân mày... Cô thật đúng là đã xem thường nữ nhân này rồi…
Bên trên màn hình lớn, Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên vốn đang ngồi dự thính với tư cách người nhà của người bị hại. Nhưng sau khi đoạn ghi âm được thông qua, Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên thần sắc đại biến. Không phải bên Hồng Hưng Hội nói là đã xử lý xong người bắt cóc bọn họ, hơn nữa còn tiêu hủy băng ghi âm hay sao?
"Không... Không phải như vậy!! Là… có người bắt cóc chúng tôi, buộc chúng tôi nói ra những lời vừa rồi đấy!!" Lúc này, Lương Mỹ Huyên đứng dậy, lớn tiếng quát lên.
"Ồ? Bà nói là các người bị người khác bắt cóc, ép buộc nói ra đoạn đối thoại này sao? Quá buồn cười! Những lời như vậy, đại biểu cho cái gì, các người không biết sao?" Luật sư đỉnh cấp Hoa quốc Trương Hạ cười lạnh.
"Tôi biết, nhưng nếu như không phối hợp với bọn họ, chúng tôi sẽ bị giết chết!" Lương Mỹ Huyên lập tức giải thích.
"Mắc cười!" Luật sư Trương Hạ nói: "Nếu quả thật là đúng như bà nói, tại sao không có biên bản giấy tờ ghi nhận việc báo cảnh sát của các người? Bị người ta bắt cóc, ép nói ra những lời như vậy, mà các người cũng không đi báo cảnh sát? Hơn nữa, trước khi phiên tòa mở ra, mãi cho tới hiện tại, các người cũng chưa bao giờ lộ ra có bất kỳ cái gì không đúng. Chẳng lẽ các người đều đã quên mất việc mình bị bắt cóc, ép buộc nói ra những lời này?"
"Tôi..." Từ trên trán Lương Mỹ Huyên thấm ra một giọt mồ hôi lạnh.
Ban đầu, khi bọn họ về nhà tìm tới Diệp Y Y, đã từng có dự định báo cảnh sát. Nhưng mà Hồng Hưng Hội bên kia lại cũng đã lên tiếng bảo đảm băng ghi âm đã bị tiêu hủy. Nếu như lại đi báo cảnh sát, sợ rằng sẽ phát sinh nhiều rắc rối, lộ ra quan hệ giữa bà ta và Hoàng Minh Khôn không nói, thậm chí còn có thể sẽ tra ra được chuyện giữa bọn họ và Hồng Hưng Hội...
"Đoạn ghi âm này, là do ai cung cấp?"
Ở trên ghế thẩm phán, quan tòa hỏi.
"Là tôi."
Một người đàn ông trung niên, từ chỗ ghế dự khán đứng dậy, mở miệng nói.
"Ông nói bậy!!" Lương Mỹ Huyên tức giận hét lớn.
Người đàn ông trung niên cười lạnh, chợt nhìn về phía quan tòa: "Tôi là thám tử tư, kinh doanh hợp pháp, được huấn luyện chuyên nghiệp, làm thuê cho Diệp Oản Oản tiểu thư. Trải qua quá trình bền bỉ truy xét, tôi rốt cuộc đã phát hiện, Hoàng Minh Khôn thiếu nợ bọn cho vay nặng lãi do đánh bạc.
Thật ra thì cái Hoàng Minh Khôn gọi là bắt cóc, là mấy ngày trước bị bọn cho vay nặng lãi tìm tới, bức bách hắn ta trả nợ mà thôi...
Trừ chuyện đó ra, Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên có quan hệ nam nữ không bình thường...
Tôi tra được bọn họ thường xuyên vào thuê một phòng khách sạn cố định, nên trước đó có đặt máy nghe lén sẵn. Vốn chẳng qua chỉ định thử vận khí một chút, không nghĩ tới, thật sự có thu hoạch ngoài dự kiến."