---
"Tôi hiểu rồi! Phỏng chừng là Diệp Oản Oản cho rằng mình thua không nghi ngờ, nhưng thân là đệ tử Cung lão, gặp phải đệ tử trưởng lão Lôi Hạ, cũng không tiện đầu hàng. Trước sau gì cũng thất bại, còn không bằng lấy một chọi hai. Đến lúc đó thật sự thua, cũng có thể nói là đệ tử trưởng lão Lôi Hạ lấy hai đánh một. Tính ra, Diệp Oản Oản không chỉ không chịu nhục, mà còn được vẻ vang nữa là đằng khác!"
"Nói có đạo lý! Bất quá, Diệp Oản Oản vốn chỉ là một vị lính đánh thuê cấp D. Coi như là bại bởi lính đánh thuê cấp S, cũng hợp tình hợp lý mà..."
Trong lúc nói chuyện, phía trên võ đài, Mạnh Khả khinh thường liếc nhìn Diệp Oản Oản một cái: "Chỉ chút thực lực này của ngươi, đến tột cùng là ai cho ngươi dũng khí, càn rỡ trước mặt ta? Đệ tử Cung lão, thật là không có lấy một người nào đáng để vào mắt... Tất cả các kỷ lục của Nhiếp Vô Ưu đều bị Linh Lung sư tỷ phá vỡ; còn mấy tên đệ tử còn lại, không phải là bị đánh chết, thì cũng bị trọng thương... A, đáng thương!"
"Phải không?"
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Mạnh Khả, hàn quang trong mắt chợt lóe lên. Một giây kế tiếp, ở dưới con mắt của mọi người, nàng lấy hồ lô rượu bên hông ra.
Nhìn thấy cử động quái dị như vậy của Diệp Oản Oản, mọi người mặt đầy vẻ khó hiểu.
"Tuyển thủ số 8, tôi cần phải nhắc nhở cô, tỷ thí luận bàn võ đạo, không thể sử dụng ám khí, bao gồm cả độc dược, axít, phấn độc!"
Rất nhanh, trọng tài đứng ở phía dưới lôi đài, lạnh giọng quát lên với Diệp Oản Oản.
Từ cách nhìn của trọng tài, thứ trong hồ lô rượu của Diệp Oản Oản, có lẽ có bí mật gì đó. Vạn nhất là phấn độc hay là axít gì gì đó…
Diệp Oản Oản: "..." Trí tưởng tượng thật phong phú!
Diệp Oản Oản cũng không phản ứng lại trọng tài, sau khi lấy hồ lô rượu ra, đem hồ lô rượu bỏ vào trong miệng. Rượu Cocktail nồng độ cao, bị Diệp Oản Oản rót vào miệng một nửa.
"Cô ấy đang làm gì... Uống rượu? Có ý gì?"
"Ha ha ha, chẳng lẽ là muốn đánh túy quyền sao..."
"Hơi rượu thật nồng nặc!" Một vị lính đánh thuê đứng gần lôi đài lên tiếng.
Chỗ ngồi của khách quý, Tu La Chủ mắt thấy Diệp Oản Oản đem rượu rót vào trong miệng, chân mày không khỏi nhăn lại…
...
"Oản Oản, làm sao lại uống rượu ở trên lôi đài vậy hả?" Cung lão nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, lạnh giọng chất vấn.
Sớm lúc trước, Diệp Oản Oản đã từng xin ông một chút rượu mạnh, chẳng qua đã bị ông từ chối thẳng thừng rồi! Đồng thời ông cũng cảnh cáo Diệp Oản Oản, thân là lính đánh thuê, phải thường xuyên bảo trì đầu óc thanh tỉnh. Rượu có thể khiến cho cơ thể người ta mất tỉnh táo!
Nhưng mà, Cung lão làm sao cũng không nghĩ tới, Diệp Oản Oản lại có thể nghiện rượu đến mức này. Trong thời khắc dầu sôi lửa bỏng như vậy, lại còn có thể uống một hớp rượu.
Rất nhanh, mọi người liền thấy Diệp Oản Oản sắc mặt ửng đỏ, chậm rãi ngồi bệch xuống lôi đài. Bàn tay phải nâng cằm lên, bất ngờ lộ ra một loại nụ cười tà mị nào đó.
Đây là... uống say?
"Trọng tài, mau kết thúc tranh tài!"
Bỗng nhiên, Cung lão nhìn về phía trọng tài, mở miệng quát lên.
"Không thể, trong quy tắc tỷ thí võ đạo, cũng không nói là không cho uống rượu. Cũng không có quy tắc nào từng nói, người say rượu không cách nào tiến hành tranh tài! Trừ phi tuyển thủ số 8 tự nhận thua." Trọng tài lắc đầu một cái.
Loại tỷ thí chính quy như thế này, đều cần dựa theo quy tắc mà nghiêm khắc chấp hành. Người ngoài không cách nào thay tuyển thủ nhận thua được!
"Ha ha... Quy tắc thật là ngang ngược tàn ác!"
Mạnh Thiên thần sắc đầy khinh bỉ, liếc mắt nhìn Diệp Oản Oản say rượu ngồi ở trên lôi đài, lạnh giọng cười một tiếng.
"Thật là không thú vị!"
Giờ phút này, Mạnh Khả nhanh chân đi về phía Diệp Oản Oản.
Mới vừa rồi trọng tài đã nói rõ, đến điểm thì ngừng. Muốn để cho Diệp Oản Oản chết ở trên lôi đài, chỉ có thể dùng một chiêu đánh chết.
"Con hề, lại gặp mặt rồi!"
Mạnh Khả đi tới bên cạnh Diệp Oản Oản, cười lạnh một tiếng, chợt, vỗ thẳng một chưởng toàn lực vào nơi trí mạng của Diệp Oản Oản.