Mục lục
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương (vợ mới bất lương có chút ngọt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Convertor: Vovo



Editor: Như Ý



Betaer: Hyna+Windy



————————-



Chu Văn Bân lời còn chưa dứt, đã bị Cung Húc chửi đầy đầu đầy mặt: “Cút đi! Ai con mịa nó cùng ông nói như vậy? Có ý gì có ý gì là ông a, ông đang nói tôi là loại ỷ thế hiếp người, lấy quyền mưu tư, tiểu nhân cướp vai diễn của nghệ sĩ cùng công ty sao?”






Cung Húc một bộ ai dám ở trước mặt của anh vợ tương lai bôi đen hắn, hắn liền hung hăn cắn chết người đó!



Thấy Cung Húc ở đó trợn mắt nói bừa, sắc mặt của Chu Văn Bân đen như đáy nồi, ngoài miệng lại chỉ có thể kiên trì đến cùng mở miệng: “Sao… Làm sao có thể… Đương nhiên không phải rồi…”



Cung Húc lúc này mới hài lòng, lạnh hừ một tiếng nói: “Cho nên, còn chưa phải là ông dương thịnh âm suy, ở sau lưng tôi tự tiện chủ trương đấy chứ! Chính ông gây ra sự tình, tự mình giải quyết sạch sẽ đi! Ông bây giờ, lập tức liền gọi điện thoại cho đoàn làm phim, đem sự tình nói rõ ràng, nhân vật này tôi không có khả năng nhận!”



Nhân vật đã tới tay làm sao có thể liền tùy ý đẩy xuống như vậy được, còn muốn ông tự tay trả lại cho Lạc Thần Chu Văn Bân nghe xong, sắc mặt nhất thời càng thêm khó coi, đè áp vẻ âm trầm nơi đáy mắt, tiến tới bên cạnh Cung Húc, ôn tồn mà dụ dỗ nói: “Cung Húc a, hiện tại đoàn phim đều đã quyết định tốt diễn viên rồi, ngay lập tức liền muốn công bố ra bên ngoài, cậu bây giờ nói không diễn, tôi bên này thật sự là không có cách nào cùng đoàn làm phim giải thích a! Cái này… Hiện tại nhất định là đổi không được rồi!”



Chu Văn Bân dĩ nhiên là không chịu tùy tiện đem nhân vật này phun ra.



Diệp Oản Oản làm sao có thể không biết tâm tư của Chu Văn Bân, cười một tiếng, mở miệng nói: “Chu tổng giám thật là khiêm tốn, tôi chân trước mới vừa cùng đoàn phim bàn luận tốt công việc hợp tác hạng mục này, chân sau trở lại công ty liền được cho biết nam hai đổi người, hiệu suất làm việc của Chu tổng giám, đúng là làm tôi mở mang tầm mắt a.”



Chu Văn Bân vào lúc này đang phiền não, lúc này hướng về phía Diệp Bạch nổi giận lên tiếng: “Tôi đang nói chuyện với Cung Húc,nơi nào có phần cậu chen miệng vào! Tưởng tính toán dễ dàng vậy sao!”



Chu Văn Bân vừa nói xong, Cung Húc liền vỗ bàn tức giận lên tiếng mắng: “Chu Văn Bân! Ông con mịa nó làm sao lại cùng Diệp ca nói chuyện như vậy?!”






Diệp ca…….



Chu Văn Bân nghe cách Cung Húc xưng hô với Diệp Bạch, nhất thời trợn to hai mắt, khuôn mặt không cách nào tin tưởng được.



Cung Húc lại có thể kêu tiểu tử Diệp Bạch kia là “Diệp ca” sao?



Chuyện này… Đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?



Cung Húc vuốt giọt nước nhỏ trên trán, khí tức tự phụ ngạo mạn đột nhiên dồn xuống: “A, đổi không được cũng phải được a! Ông nếu như không làm được, vậy không bằng, tôi đổi thành người khác làm thì thế nào?”



Chu Văn Bân vừa nghe nói như vậy, nhất thời giống như bị bóp trúng tử huyệt, sắc mặt một mảnh trắng bệch.



Cung Húc là loại thiếu gia không có đầu óc,thời điểm tâm tình tốt rất dễ nói chuyện, nhưng nếu lúc nổi nóng, chuyện gì cũng đều có thể làm được, vạn nhất làm cậu ta phát bực muốn đổi người đại diện, vậy thì toàn bộ xong rồi…



Chu Văn Bân nhất thời bất chấp Diệp Bạch bên kia, quyết định thật nhanh mở miệng nói: “Cung Húc, chuyện lần này đúng là tôi xem xét khôngchu toàn, là lỗi của tôi, tôi không nên tự tiện quyết định mà không thương lượng với cậu, tôi bây giờ liền đi cùng đoàn phim nói rõ ràng, nhất định sẽ đem sự việc này giải quyết tốt!”



Chu Văn Bân nói xong liền đi tới một bên, sức đầu mẻ trán mà gọi điện thoại cho đoàn phim, thu thập cục diện rối rắm này.



Đoàn phim bên kia đều đã chuẩn bị công bố diễn viên, bên này Chu Văn Bân lại đột nhiên gọi điện thoại tới, còn nói Cung Húc không diễn, thái độ bọn họ đương nhiên sẽ không được tốt, Chu Văn Bân chỉ có thể cố nén tức giận giải thích, đem vai diễn đã tới tay giao lại cho người khác…



Bên phòng hóa trang động tĩnh quá lớn, nên lúc này bên ngoài đã có không ít nghệ sĩ cùng nhân viên của công ty vây quanh, thấy Chu Văn Bân bị Cung Húc mắng như tát nước vào mặt, vì vậy mọi người đều đang bát quái, xì xào bàn tán.



Sau khi gọi điện thoại xong, Chu Văn Bân lau mồ hôi lạnh trên trán, lòng vẫn còn sợ hãi, đi tới trước mặt Cung Húc nói: “Cung Húc, tôi đã làm theo ý của cậu, cùng đoàn phim nói rõ rồi…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK