- --
"Các ngươi, dẫn ta đi đến trụ sở chính của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, để cho ta điều tra." Dịch Thủy Hàn nói.
"Dịch Thủy Hàn, người khác nói cái gì ngươi cũng đều tin?" Thanh âm của Phó hội trưởng có vẻ không vui.
"Không làm chuyện trái lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa, các người sợ cái gì?" Diệp Oản Oản cười lạnh nói.
Dịch Thủy Hàn nhìn Diệp Oản Oản một cái, phụ họa theo: "Người bên cạnh ta bất kể, chuyện của Cổ tộc, cần phải điều tra rõ, các ngươi phái đại biểu đi điều tra, gặp phải khó khăn, ta có thể giúp một tay."
"Nhiếp gia chúng tôi, nguyện ý điều tra chuyện này."
Đột nhiên, Nhiếp Linh Lung đứng dậy, nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, khẽ mỉm cười nói, "Tôi và Vô Ưu tỷ tỷ của tôi, có tự tin có thể điều tra rõ."
Mọi người tại đây, ai lại không muốn giao hảo cùng Cẩu Tạp Chủng?
Nếu như có thể điều tra rõ chuyện này, chưa nói đến danh vọng tại Độc Lập Châu sẽ tăng cao, mà còn có thể khiến cho Cẩu Tạp Chủng thiếu một món nợ nhân tình.
"Tôi, tôi, tôi!! Tôi đi!!" Bỗng nhiên, Diệp Oản Oản cũng đứng dậy, tích cực giơ tay xung phong.
Tư Dạ Hàn nhìn về phía Diệp Oản Oản, khẽ nhíu mày, không khỏi có chút bất đắc dĩ. Sớm nên biết, nàng chỉ cần xuất hiện, liền sẽ không có khả năng chỉ ngoan ngoãn ngồi yên.
"A, vị này chính là Minh chủ Không Sợ Minh, Dịch đại ca hẳn là đã biết tác phong làm việc của Không Sợ Minh? Thứ người như vậy, làm sao có khả năng gánh nhiệm vụ lớn này? Hơn nữa, Không Sợ Minh so làm sao được với Nhiếp gia? Vô luận là mạng lưới giao thiệp hay thực lực!" Một bên, "Nhiếp Vô Ưu" mở miệng nói.
Hai con ngươi Diệp Oản Oản híp lại, nhìn về phía "Nhiếp Vô Ưu". Với thân phận Không Sợ Minh Chủ hiện tại của nàng, mạng giao thiệp và thực lực quả thật là không bằng Nhiếp gia. Nhưng vậy thì đã sao, hậu trường của nàng cứng rắn! Hơn nữa con trai của nàng còn là đồ nhi của Dịch Thủy Hàn!
Mọi người chỉ thấy Dịch Thủy Hàn gật đầu một cái, nói với "Nhiếp Vô Ưu": "Ngươi nói rất có đạo lý."
Khóe miệng "Nhiếp Vô Ưu" chậm rãi giãn ra, nhưng mà, nụ cười còn chưa kịp hiện lên, liền đã nghe thấy Dịch Thủy Hàn mở miệng nói: "Vậy thì chuyện này giao cho Bạch minh chủ đi!"
"Nhiếp Vô Ưu": "..."
Nhiếp Linh Lung: "..."
Mặt "Nhiếp Vô Ưu" đầy vẻ không cách nào tin nổi, "Dịch tiên sinh, có phải là ngài có hiểu lầm gì đó rồi hay không?"
Lời này của Dịch Thủy Hàn há không phải là đang nói, ở trong mắt hắn, mạng lưới quan hệ và thực lực của Nhiếp gia còn không bằng Không Sợ Minh sao?
Không chỉ là "Nhiếp Vô Ưu", ngay cả chính Diệp Oản Oản cũng đều mộng bức rồi. Những người khác cũng trố mắt nhìn nhau. Đều nghe nói phong cách làm việc của Dịch Thủy Hàn quỷ dị, xem ra là sự thật...
Đang lúc này, trong đám người đột nhiên vang lên một âm thanh vô cùng kích động —— "Ha ha ha, cẩu tử, ngươi rốt cuộc cũng xuất hiện rồi!"
Giờ phút này, Nhiếp Vô Danh nhìn chằm chằm Dịch Thủy Hàn, cặp mắt sáng lên: "Cẩu tử, tới đây đánh một trận!"
Dịch Thủy Hàn liếc Nhiếp Vô Danh một cái, cũng không mở miệng đáp lại, chẳng qua chỉ nhìn về phía phó hội trưởng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội: "Đi theo ta đến trụ sở chính các ngươi."
Dịch Thủy Hàn nói xong, xoay người rời đi.
"Hừ! Thật là rảnh háng!" Phó hội trưởng hừ lạnh một tiếng: "Ngươi nguyện ý lãng phí thời gian, vậy thì dẫn ngươi đi xem."
Sau khi Dịch Thủy Hàn và đám người Võ Đạo Liên Minh Công Hội rời đi, Nhiếp Vô Danh gãi gãi sau ót: "Có phải là cẩu tử sợ anh hay không?"
Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, nhìn về phía Nhiếp Vô Danh: "Có cảm giác không giống như là sợ anh..."
"Vậy là...?" Nhiếp Vô Danh hơi nghi hoặc một chút.
"Chắc là, cảm giác xem thường..." Diệp Oản Oản nói.
"Em thì biết cái gì, hắn không nghe thấy anh tuyên chiến!" Nhiếp Vô Danh trong nháy mắt tức giận.
Diệp Oản Oản: "Híc, cũng có thể."
"Nguyên bản, mục đích của hội nghị lần này, cũng là muốn chọn ra một đại biểu, đi điều tra một phen. Xem ra, đã có kết quả." Giang Ly Hận nói.
Vốn Tội Ngục bọn họ dự định làm chim đầu đàn đi thăm dò rõ ràng chuyện này, cũng có thể mở rộng sức ảnh hưởng và hiệu triệu của tổ chức. Không nghĩ tới, lại bị Không Sợ Minh quấy nhiễu rồi...