Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Trước khi đi ngủ, Diệp Oản Oản mở ra trang web xem lại một chút tất cả các tin tức có liên quan đến Hàn Thiên Vũ.
Fan của Hàn Thiên Vũ vui mừng khôn xiết, nhanh chóng truyền cho nhau biết, truyền thông cùng bạn trên mạng cũng rối rít hướng Hàn Thiên Vũ nói lời xin lỗi, hơn nữa lần nữa đưa ra những chuyện từ thiện Hàn Thiên Vũ từng làm qua.
Sự kiện lần này xem như đã giải quyết viên mãn, không chỉ như thế, còn giúp nhân khí của Hàn Thiên Vũ tăng vọt gấp mấy lần, ngay cả Giang Yên Nhiên trước kia dựa vào lí lẽ biện luận giúp Hàn Thiên Vũ nói chuyện nhưng lại bị bạn trên mạng công kích cuối cùng cũng được xem là đi với bụt mặc áo cà sa, hưởng được danh tiếng thơm lây của Thiên Vũ, được gọi là “Fan đẹp nhất.”
Hiện tại, ngày mai cô muốn đi tìm Chu Hồng Quang thực hiện lời hứa của hắn.
Ngày thứ hai, giải trí Hoàn Cầu.
Khác so với lần trước thiếu chút nữa cô bị bảo an đuổi đi, lần này, Diệp Oản Oản lại trở thành thượng khách, do Chu Hồng Quang đặc biệt gọi người xuống dẫn cô đến trong phòng làm việc của tổng giám đốc.
Mới vừa vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản, Chu Hồng Quang lập tức từ gỗ lim trên ghế ngồi đứng lên, vẻ mặt vui thích mà vỗ tay cười to nói “Sông Trường Giang sóng sau đè sóng trước, Diệp huynh đệ thật là tuổi trẻ tài cao! Hậu sinh khả úy! Hậu sinh khả úy a!”
Diệp Oản Oản lễ phép một gật đầu “Chu tổng quá khen rồi.”
“Ngồi! Ngồi một chút!” Chu Hồng Quang bắt chuyện kéo cậu thanh niên ngồi xuống, lại phân phó người đặc biệt đi chuẩn bị nước trà.
Chu Hồng Quang điểm một điếu xi gà, tâm tình rất tốt mà mở miệng nói “Diệp huynh đệ lần này rất hoàn mỹ! Phi thường hoàn mỹ! Thiên Vũ không chỉ được bảo vệ an toàn, nhân khí còn tăng mạnh, Hoàn Cầu chúng ta cũng là danh tiếng vang xa!
Cái lối làm việc này, so với nhiều người từng hành nghề nhiều năm trong giới showbiz không phải ai cũng có được đâu, Diệp huynh đệ đúng là một nhân tài khó có được! Không tệ, không tệ”
Diệp Oản Oản lẳng lặng mà ngồi ở nơi đó uống trà tính khí nhẫn nại nghe, đợi hồi lâu, thấy Chu Hồng Quang chính là không đề cập tới chính sự, dùng tay khêu một lá trà trong ly, ung dung thản nhiên nhắc nhở: “Chu tổng ngài hài lòng là tốt rồi, như thế, Chu tổng cam kết của ngài với ta hai thì…”
“Nhìn trí nhớ của tôi này!” Chu Hồng Quang lúc này mới diễn một bộ dáng vẻ mới vừa nhớ tới, búng xì gà một cái, xuất ra một chồng tài liệu, đẩy tới trước mặt cô “Diệp huynh đệ yên tâm, thứ cậu muốn, tất cả Chu mỗ cũng đã sớm giúp cậu sắp xếp xong xuôi cả rồi.”
Diệp Oản Oản nhấc mắt nhìn qua, chỉ thấy phía trên tài liệu kia là tài liệu thông tin chuyển nhượng bất động sản Kim Đô Bích Hải.
Nhìn thấy bốn chữ vô cùng quen thuộc kia Diệp Oản Oản ánh mắt lóe lên muốn đưa tay tới đón.
Nhưng mà, ngay khi ngón tay của Diệp Oản Oản đụng phải phần văn kiện kia trong nháy mắt, Chu Hồng Quang lại đột nhiên mở miệng nói “Diệp huynh đệ a, nói thật với cậu, chỗ bất động sản này đối với tôi mà nói có ý nghĩa phi thường đặc thù, tôi đối với nó yêu thích vô cùng, bất quá nếu Diệp huynh đệ giúp tôi một chuyện như vậy, cậu lại là người coi trọng nó, coi như khó mà dứt bỏ thì Chu mỗ cũng sẽ giữ đúng cam kết.”
Nói tới chỗ này, thân thể Chu Hồng Quang hơi hơi nghiêng về phía sau, tựa vào trên ghế ngồi bằng da thật chuyển đề tài nói tiếp: “Diệp huynh đệ cậu cũng biết, cái khu vực nhà ở đó đúng là khu vô giá ở thành phố, nhưng mà, cậu một thời gian nữa rất nhanh sẽ thành người trong nhà rồi, chúng ta nếu đã là người một nhà không nói hai lời, tôi tuyệt đối sẽ không để cho cậu thua thiệt, như vậy đi, cậu chỉ cần cho tôi bảy phần tiền phòng, phòng này sẽ là của cậu!”
Chu Hồng Quang một bộ dáng vẻ sảng khoái nói.
Mà nghe xong lời nói của Chu Hồng Quang ánh mắt của Diệp Oản Oản nhất thời chính là lóe lên.
Chu Hồng Quang thật không hổ là con cáo già nổi danh.
Thời điểm lúc trước cô nói, ý của cô là trực tiếp muốn căn nhà này, hiện tại hắn lại có thể trộm đổi khái niệm, muốn bán cho cô.
Chu Hồng Quang cái con cáo già này, làm sao lại không biết, coi như chỉ là chiết khấu bảy mươi phần tram thôi thì đối với người thường mà nói đó cũng là một khoản tiền vô cùng lớn rồi.