___________________________________
Cung Húc rốt cuộc không miễn cưỡng nữa, ngồi xuống cạnh Diệp Oản Oản liền bắt đầu giành công, “Diệp ca, gần đây tôi đều ngoan ngoãn đi theo lão sư luyện tập kỹ thuật diễn, một bài giảng cũng không thiếu nha!”
Một bên biểu tình của Đường Tinh Hỏa: “…”
What?
Tên kia mới vừa rồi còn mắng hắn(Đường Tinh Hoả) đi học kỹ thuật diễn, kết quả chính hắn (Cung Húc) lại len lén đi luyện tập kỹ thuật diễn xuất, rốt cuộc còn biết xấu hổ nữa hay không?
Đường Tinh Hỏa quả thực nghe không nổi nữa, “Mịa nó! Tôi nói Cung Húc, cậu con mịa nó cũng quá không biết xấu hổ, mới vừa rồi là ai nói…”
Câu kế tiếp còn không kịp nói, Cung Húc liền quàng cổ Đường Tinh Hỏa đem hắn kéo sang một bên, “Im miệng! Cậu nếu dám bán tôi, tôi không để yên cho cậu đâu!”
Đường Tinh Hỏa đẩy Cung Húc ra, sửa lại quần áo một chút, “Cậu làm cái gì a? Làm gì mà ân cần với tiểu tử kia như vậy?”
Cũng không biết Cung Húc nghĩ tới điều gì, nhất thời trong mắt chứa hoa đào, hừ một tiếng, “Cậu quản tôi sao! Tóm lại không cho cậu hủy đi hình tượng của tôi! Tôi hiện tại một mực cố gắng hướng đến mục tiêu diễn viên giỏi! Cùng cậu không giống nhau!”
Đường Tinh Hỏa mặt đầy vẻ không biết nói gì, “Mặt dày?”
Bên kia, Diệp Oản Oản mới vừa chào Hàn Thiên Vũ, rất nhanh liền có người tiến lên bắt chuyện.
Một cô gái dáng dấp thanh thuần khả ái hướng về phương hướng của Diệp Oản Oản đi tới, “Xin chào, tôi là Lâm Tư Tư.”
“Xin chào, nghe đại danh đã lâu, tôi đã xem qua phim của cô!”
Nữ hài nhất thời cười tươi như hoa, “Anh thật sự là người đại diện sao? Gương mặt anh đẹp như này, làm nghệ sĩ cũng đủ rồi chứ?”
Nữ hài vừa nói chuyện, vừa ngồi xuống bên cạnh Diệp Oản Oản một cách tự nhiên.
Cách đó không xa Cung Húc nhìn vị trí của mình bị người chiếm, sắc mặt nhất thời có chút ít khó coi.
“Cung Húc… Cung Húc… Nhìn cái gì chứ? Nói chuyện với cậu có nghe hay không?”
“Đừng lằng nhằng nữa, tôi bận bịu rồi!” Cung Húc nói xong cũng chầm chậm hướng về phương hướng của Diệp Oản Oản đi tới.
“Tư Tư ~” Cung Húc cười híp mắt đi tới trước mặt của Lâm Tư Tư, “Tôi vừa mới nhìn thấy bạn trai em hình như cùng tiểu Cầm cũng đi ra đây!”
“Cái gì?” Lâm Tư Tư nhất thời đổi sắc mặt, lập tức đứng dậy rời đi.
Cung Húc dùng vài ba lời đem Lâm Tư Tư đuổi đi, sau đó đặt mông ở bên người của Diệp Oản Oản vững vàng ngồi xuống, kề sát miệng vào tai của Diệp Oản Oản lải nhải, “Diệp ca, anh đừng ở quá gần Lâm Tư Tư, người phụ nữ này nhìn bề ngoài thanh thuần, thật ra thì lúc không có ai rất loạn, chơi đến nhưng mở rồi!”
Cung Húc vừa mới sát lại gần, không hiểu sao ngửi thấy một cổ mùi thơm dịu cực kỳ tốt…
Ồ, Diệp ca chẳng lẽ còn xịt nước hoa sao?
Nhìn bộ dạng mách lẻo này của Cung Húc, Diệp Oản Oản cũng là không nói gì.
Cậu cũng không ngại danh tiếng của cậu ra sao sao, người ta chơi đến mở? Ai cho cậu dũng khí vậy?
Thấy bộ dáng Diệp Oản Oản không quá tin tưởng, Cung Húc liền hướng Hàn Thiên Vũ khuyến khích, “Không tin anh hỏi Thiên Vũ ca a! Tôi nói toàn bộ đều là thật! Vũ ca, anh nói có đúng hay không?”
Hàn Thiên Vũ ho nhẹ một tiếng, “Cái này, tôi cũng không quá rõ ràng.”
Diệp Oản Oản cảm thấy, đứa nhỏ này đại khái là chỉ số thông minh có chút vấn đề.
Hắn muốn đánh người khác mách lẻo, lại không phát hiện đem chính hắn cũng trộn vào rồi, cuộc sống riêng của Hàn Thiên Vũ đơn thuần như vậy, tự nhiên không biết trong vòng giải trí này ai loạn, về phần Cung Húc tại sao rõ ràng như thế, nguyên nhân kia liền có thể tưởng tượng được…
“Được rồi được rồi, cậu cũng ngừng đi, đừng để ý người khác ra sao, tôi đi nói chuyện với Lạc Thần.”
“À? Tại sao! Tôi còn chưa có nói được mấy câu…” Cung Húc một mặt ai oán.
Sớm biết đã không mời tiểu tử kia tới!
Thật là phiền, tại sao luôn có người cùng hắn cướp người đại diện!