---
Vào giờ phút này, mọi người tại đây, rối rít lắc đầu thở dài, đường đường là mặt mũi của Tư gia, hôm nay, liền coi như là bị nữ nhân này làm mất sạch!
Mặt khác 4 gã hộ vệ Tư gia còn lại, cắn răng nghiến lợi, nhưng thực lực của Kawada này, cũng quá mức cường đại! Mấy người bọn họ, thậm chí không thấy rõ mới vừa rồi Kawada ra tay như thế nào.
Không cho bọn họ thời gian suy tính, Kawada trong nháy mắt giơ tay lên, lại tiếp tục đánh về phía một tên hộ vệ Tư gia khác.
Một chưởng này, nhanh đến cực hạn, phát ra tiếng kình phong phựt phựt.
Nhưng mà, trong chớp mắt này, thân hình Diệp Oản Oản khẽ động…
Cùng lúc đó, “bốp” một tiếng, âm thanh thanh thúy vang lên.
Mọi người chỉ thấy, một chưởng mà đệ tử của Yamamoto Yu - Kawada đánh ra, đã bị Diệp Oản Oản miễn cưỡng ngăn chặn.
"Ồ?!"
Lúc này, ánh mắt Kawada lóe lên. Nữ nhân này, lại có thể chặn lại một chưởng của hắn.
"Ngươi cứ khăng khăng ép ta phải so đấu hay sao?"
Diệp Oản Oản buông Kawada ra, nhìn về phía Yamamoto Yu, hai con ngươi giống như đầm sâu không nhìn thấy đáy.
"Ha ha... Trong mắt ta, ngươi chẳng qua chỉ là một thứ rác rưởi mà thôi!" Yamamoto Yu có chút hăng hái nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Chỉ bất quá, ngươi là đại biểu Tư gia, lần này ta tới, mục đích đúng là vì muốn đem tam đại gia tộc giẫm ở dưới chân. Chỉ tiếc, mỗi một người các ngươi, đều là rác rưởi, coi như có giẫm ở dưới chân, cũng không có chút cảm giác nào, đúng không?"
"Ngươi có thể tới thử xem." Lúc này, Diệp Oản Oản hướng về Yamamoto Yu mở miệng nói.
"Ha ha, ta nể tình ngươi là đồ rác rưởi, cho ngươi 10 giây đồng hồ chuẩn bị, sau 10 giây, ta sẽ đem ngươi đánh chết." Yamamoto Yu nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, lạnh giọng cười một tiếng rồi nói.
Nhưng mà, khi tiếng nói của Yamamoto Yu mới vừa dứt, Diệp Oản Oản lại bỗng nhiên giơ tay lên.
"Bép!"
Chỉ nghe một thanh âm thanh thúy vang lên, truyền khắp toàn trường.
Ở trước con mắt mọi người, Yamamoto Yu bị Diệp Oản Oản trở tay quất cho một bạt tai.
Giờ phút này, Yamamoto Yu phục hồi lại tinh thần, hàn quang trong mắt chợt lóe lên: "Ngươi... Dám đánh lén ta..."
"Đánh lén?" Nghe lời nói này, Diệp Oản Oản lại khinh thường cười một tiếng: "Ngươi cho ta 10 giây đồng hồ chuẩn bị, nhưng ta trong 1 giây cũng đã chuẩn bị xong, bạt tai này, chính là đòn tấn công của ta. Chính ngươi không thể phòng vệ, lại nói là ta đánh lén!"
Cách đó không xa, Tôn Tuyết Trinh cười lạnh một tiếng nói: "Nữ nhân này, cưỡng từ đoạt lý, đúng là làm ra loại hành vi đánh lén hèn hạ này!"
Mọi người ở đây bàn tán ầm ỉ, đối với đấu pháp lưu manh đánh lén của Diệp Oản Oản vô cùng chán ghét, chẳng thèm ngó tới.
"Ngươi... Thật sự là đang tìm chết... Đúng không?"
Giờ phút này, hàn quang trong mắt Yamamoto Yu chợt hiện lên, đưa tay ra chộp về phía Diệp Oản Oản.
"Bép!!"
Còn không đợi bàn tay của Yamamoto Yu tiếp cận Diệp Oản Oản, Diệp Oản Oản lại nghiêng người một cái, trước hết tránh khỏi tầm đánh của Yamamoto Yu, sau đó lại trở tay “tặng” cho Yamamoto Yu một cái bạt tai vang dội.
Liên tục ăn hai cái bạt tai, hoàn toàn khiến cho Yamamoto Yu lâm vào trạng thái giận dữ, cánh tay giơ lên, một cái chưởng đao nhắm thẳng vào cái cổ trắng noãn của Diệp Oản Oản chém tới.
Chính ở trong chớp mắt này, hàn quang trong mắt Diệp Oản Oản chợt lóe lên, cũng không nhìn rõ dùng động tác như thế nào, lại trong nháy mắt bắt được chưởng đao mà Yamamoto Yu vung tới.
Bàn tay của Diệp Oản Oản lại như một ngọn núi lớn, vô cùng cứng cỏi, vô luận Yamamoto Yu dùng động tác như thế nào, cũng không cách nào thoát khỏi sự khống chế của bàn tay Diệp Oản Oản.
Cùng lúc đó, bàn tay phải Diệp Oản Oản chậm rãi hướng về Yamamoto Yu vung tới, khi khoảng cách chỉ còn có 3 tấc, lại đột nhiên ngừng lại.
Nhiều lắm chỉ trong vòng 2 lần hít thở, Diệp Oản Oản phát lực từ bên hông, lấy lực đạo toàn thân ngưng tụ vào bên trong tay trái.
Một chưởng này, nhanh như tia chớp, lực đạo kinh người.
Giờ phút này giờ phút này, mọi người tại đây, trợn mắt hốc mồm, càng không có một ai có thể thấy rõ quỹ đạo Diệp Oản Oản tung ra một chưởng này.
"Ầm …!!!"
Một giây kế tiếp, một tiếng vang thật lớn, Diệp Oản Oản tung một chưởng ra, hung hăng đánh lên trán của Yamamoto Yu.
Trong ánh mắt khó tin đầy kinh hãi của Tôn Tuyết Trinh và Tôn Lạp Trọng, còn có tất cả mọi người ở đây, Yamamoto Yu hét thảm một tiếng, thân thể như diều đứt dây, đúng là bị một chưởng này của Diệp Oản Oản đánh bay ra ngoài mười mấy mét.
"Chuyện này... Không có khả năng!!!" Tôn Tuyết Trinh soạt một cái đứng lên, hoàn toàn không thể tin tưởng được một màn trước mắt.
"Cái gì!" Vẻ bình tĩnh trên mặt Tần Nhược Hi cũng chợt rạn nứt…