Chương 1764
Chương 1764
Ngay sau đó, những sức mạnh màu xanh nhất của trận pháp rốt cuộc cũng không chống đỡ được cơ thể đang treo trên không của Thượng Quan Uyển Nhi.
Bùm một tiếng, cơ thể Thượng Quan Uyển Nhi rơi từ trên không trung xuống dưới.
Bà ấy đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, chỉ cảm thấy tất cả lục phủ ngũ tạng của mình đều truyền đến từng đợt đau đớn kịch liệt.
Nhưng mà bà ấy không thể dừng lại.
Tiếp theo Thượng Quan Uyển Nhi còn cần phải làm một số chuyện.
“Tần Vũ Phong…”
Khỏe mắt Thượng Quan Uyển Nhi rơi xuống hai giọt nước mắt, trong miệng cứ lẩm bẩm nhắc mãi tên của con trai mình.
Bây giờ, Tần Vũ Phong chính là niềm tin duy nhất để chống đỡ sự kiên trì của Thượng Quan Uyển Nhi. Nếu không, chỉ dựa vào một người phụ nữ yếu đuối như Thượng Quan Uyển Nhi thì làm sao có thể gánh được sự phản phệ của đại trận bảo vệ núi gây ra cho bà ấy?
Không sai, Thượng Quan Uyển Nhi thân là linh hồn của đại trận bảo vệ núi, một khi muốn cởi bỏ sự ràng buộc với đại trận bảo vệ núi thì nhất định phải chịu phản phê của toàn bộ đại trận bảo vệ núi.
Không chỉ như vậy, giờ phút này, Thượng Quan Uyển Nhi buộc phải ngưng hẳn trạng thái khởi động mạnh mẽ của đại trận, hơn nữa còn phải cắt đứt sự ràng buộc trong đó.
Kể từ đó, tất cả sức mạnh tấn công ban đầu của đại trận bảo vệ núi, còn có lực uy hiếp đều sẽ chuyển sang người của Thượng Quan Uyển Nhi, tạo thành phản phệ dữ dội đối với Thượng Quan Uyển Nhi.
Tất cả nhưng đợt tấn công đối với Tần Vũ Phong cũng sẽ chuyển sang người Thượng Quan Uyển Nhi.
Cũng có thể nói là Thượng Quan Uyển Nhi thay thế Tần Vũ Phong chịu sự tấn công của đại trận bảo vệ núi.
Phụ nữ vốn dĩ yếu đuối, nhưng khi làm mẹ thì sẽ trở nên mạnh mẽ. Đây có lẽ là cách giải thích tốt nhất về hành động lúc này của Thượng Quan Uyển Nhi.
Mà cùng lúc đó, khi Thượng Quan Uyển Nhi mạnh mẽ thoát ra khỏi sự ràng buộc của trận pháp. Tần Vũ Phong ở trên đỉnh La Phù Sơn cũng đã cảm giác được áp lực toàn thân nhẹ hẳn đi.
Đại trận bảo vệ núi…
Bị phá giải?
Con người của Tần Vũ Phong đột nhiên co rút lại, ngay sau đó anh cũng không có chút do dự nào, nhanh chóng huy động nội kình để chữa lành vết thương của mình, còn có đoạn xương bị gãy.
Gần như là thở không nổi, những đoạn xương bị gãy của Tần Vũ Phong được nội kình chữa khỏi một lần nữa. Rất nhanh, Tần Vũ Phong đã chữa trị xong những chỗ mình bị thương, gần như với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, toàn bộ đều khôi phục lại trạng thái bình thường.
Chưởng môn của La Phù Sơn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trong lòng vang lên tiếng lộp bộp. Không sai, giờ phút này chưởng môn của La Phù Sơn cũng cảm nhận được uy lực của đại trận bảo vệ núi đã đột nhiên giảm bớt.
Việc phát hiện ra điều này khiến cho chưởng môn của La Phù Sơn kinh ngạc không thôi.
Chẳng lẽ là tên đệ tử nào ở đó đã gây ra sai lầm gì sao?
Nếu không thì tại sao sức mạnh trận pháp của đại trận La Phù Sơn lại trở nên yếu như vậy, thậm chí còn không thể trấn áp một tên Tần Vũ Phong?
Chưởng môn vô cùng kinh ngạc, mở to hai mắt, trơ mắt nhìn Tần Vũ Phong lao đảo một chút, sau đó bò dậy từ trên mặt đất.
Cùng lúc đó, vô số đệ tử đồng thời sử dụng bí pháp để truyền tin cho chưởng môn.
Đại trận bảo vệ La Phù Sơn đã mất đi hiệu lực! Gần như trong nháy mắt, chưởng môn đã hiểu ra.
Hiểu ra, Thượng Quan Uyển Nhi ở dưới núi đã phát hiện ra người bị đại trận bảo vệ núi tấn công lúc này chính là Tần Vũ Phong. Nói cách khác, căn bản không có cách nào để giải thích tại sao đại trận bảo vệ núi lại đột nhiên mất đi lực tấn công.
Chưởng môn thậm chí còn không kịp suy nghĩ quá nhiều, đột nhiên cảm thấy một áp lực đang đè nặng, ngay sau đó miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Thân là chưởng môn đương nhiệm của La Phù Sơn, ông ta là sự tồn tại quan trọng nhất của mắt trận.
Tuy rằng đại trận bảo vệ núi đã bị phá giải một cách mạnh mẽ, nhưng những đệ tử có mặt ở đây với tư cách là mắt trận, dù ít hay nhiều thì cũng phải chịu một số phản phê.
Những bởi vì số lượng người quá đông nên phản phê đã phân tán, cho nên những thương tổn do phản phệ gây ra gần như là không đáng kể.
Tuy nhiên, chưởng môn lại không giống vậy.
Chưởng môn chính là mắt trận quan trọng nhất, không thua kém gì linh hồn của trận là Thượng Quan Uyển Nhi.