Vẻ mặt Đường Sương thoáng chốc đã hốt hoảng: “Không không… Đại nhân Tu La, tôi không có nghi ngờ anh…
Tần Vũ Phong cười cười rồi sờ đầu Đường Sương một cái: “Tôi cũng không có trách cô, cô giữ chỉ bảo trong người thì đề phòng kỹ hơn một chút cũng là chuyện tốt.”
Đường Sương dừng một chút, sau đó mím môi, lộ ra một gương mặt vui vẻ hướng về phía Tần Vũ Phong.
“Bây giờ tôi tin tưởng Đại nhân Tu La tuyệt đối sẽ không làm ra cái chuyện cướp đoạt đấy…
Tần Vũ Phong cười một cách miễn cường. sống với cái tên Hoạt Diêm vương này tiếng xấu đúng thật là vang dội.
Đến đêm, sau khi đã trải qua việc gián đoạn trước bữa cơm tối, Đường Sương chẳng qua cũng chỉ hơi căng thẳng một lúc.
Nhưng chẳng mấy chốc mà cô ấy cũng không có một chút đề phòng nào đối với Tần Vũ Phong.
Bởi vì thật sự Tần Vũ Phong không có ý nghĩ muốn cướp đoạt được trái tim sen máu ngàn năm từ trong tay Đường Sương.
Chỉ là, không cướp từ trong tay Đường Sương, không có nghĩa là Tần Vũ Phong không có suy nghĩ sẽ cướp lấy nó.
Tần Vũ Phong nhắm đôi mắt lại, dường như đã nắm chặt viên ngọc linh hồn bị tổn hại của Kiều Như ở trong lòng bàn tay.
Dù sao thì bất kể là như thế nào, cuối cùng Tần Vũ Phong cũng phải cướp lấy cuốn Sách Địa Hồn từ Ma quân Cửu U.
Có thể cuốn Sách Địa Hồn đó chính là chỉ bảo của Ma Môn, thậm chí có thể nói, nếu như không có cuốn Sách Địa Hồn đó, chưa chắc Ma quân Cửu U đã ngồi được đến cái vị trí như ngày hôm nay.
Nếu muốn cướp cuốn Sách Địa Hồn, có lẽ việc xảy ra cuộc đại chiến một mất một còn giữa Tần Vũ Phong và Ma quân Cửu U là điều không thể tránh khỏi.
Đã đắc tội với người ta như vậy thì tại sao đơn giản là không đắc thêm tội luôn, nhân tiện cướp lấy trái tim sen máu ngàn năm luôn?
Tần Vũ Phong ổn định lại tâm trạng thì lập tức không do dự nữa.
Đến lúc đó, cho dù là chỉ bảo ba dạng thiên địa nhân hay là trái tim sen máu ngàn năm anh cũng phải lấy được.
Kiều Như đã hy sinh vì anh, vẫn sẵn sàng liều mạng để cứu anh cho dù chỉ còn lại ba hồn bảy vía.
Tình nghĩa như vậy vô cùng đáng để trân trọng.
Tần Vũ Phong mặc kệ cho dù như thế nào, nhất định anh sẽ không để cô phải thất vọng một chút nào!
Mấy ngày kế tiếp, Tần Vũ Phong đều ở trong đoàn xe của Đường Gia Bảo, cùng đi với đám người Đường Sương.
Đường Sương có ấn tượng rất tốt đối với người gọi là Đại nhân Tu La này, bởi vì lúc đầu nếu như không có ân cứu mạng của Đại nhân Tu La thì thậm chí Đường Sương còn nghi ngờ rằng, có lẽ Đường Gia Bảo nhà bọn họ đã bị hủy diệt rồi.
Vì vậy, Đường Sương rất biến ơn ân tình của Tu La, cho dù mọi người ở Đường Gia Bảo thường nhận lúc không có ai sẽ nhắc tới ân oán của Tu La và tiểu quỷ có thể sẽ gây họa cho Đường Gia Bảo, Đường Sương cũng giả vờ coi như là mình không nghe thấy gì.
Đường Sương đã quyết định, cho dù có như thế nào thì Tu La cũng là ân nhân của mạng của Đường Gia Bảo, Đường Gia Bảo tuyệt đối không thể nào bỏ mặc không quan tâm tới Tu La.
Ngay cả những người khác của Đường Gia Bảo thì trong lòng cũng không thật sự muốn xua đuổi Tu La. Đường Gia Bảo mặc dù là một môn phái Ma Đạo, nhưng ngoại trừ tu tập công pháp ra thì không có bất cứ một điểm nào giống với người của Ma Đạo.
Dù sao Đường Gia Bảo cũng đã rất nhiều đời luyện thuốc, vậy nên tấm lòng của mọi người đều rất đơn thuần.
Mà từ ngày Đại nhân Tu La hỏi thăm Đường Sương về bảo vật trời đất để tu dưỡng linh hồn tổn hại xong, Đường Sương cũng vẫn không xuất hiện bất cứ đề phòng nào đối với Đại nhân Tu La. Dù sao, Đại nhân Tu La muốn có được trái tim sen máu ngàn năm thì chắc chắn là vô cùng dễ dàng.