Trong lúc nhất thời, Nhạc Linh Linh lúng túng đến nỗi không biết nên nói lời nào cho hợp nhẽ Suy cho cùng thì Tân Vũ Phong vẫn nói rất đúng.
Hirano đến để gây sự, thoạt trông cũng chẳng dễ gì cho qua chuyện.
Nhưng Tần Vũ Phong cũng thật là, khoác lác thái quá đồi…
Tân Vũ Phong có thể đánh bại Saemon, nhưng chưa chắc anh có thể đánh bại người được mệnh danh là Kiếm thánh của Đông Hoàng – Kitano Takeshi cơ mà!
Nhạc Linh Linh cảm thấy hơi rối rằm, song, cô ta cần răng rồi cũng chẳng nói thêm lời nào với anh nữa Chuyện đã xảy ra rồi, giờ muốn đi bù đắp lại cũng còn ích gì nữa đâu?
Ngay lúc ấy, phái đoàn đại biểu cho mỗi quốc gia lần lượt lên sân khấu. Nhưng vì phong ba bão táp giữa Hirano và Tân Vũ Phong ban nãy nên không một thành viên nào trong phái đoàn võ đạo Đại Hạ chú ý tới chuyện ấy.
Bây giờ đã đến lúc kết thúc phần ra mắt trên sân khẩu của phái đoàn võ đạo đại diện cho từng quốc gia.
Người chủ trì đã có mặt trên sân khấu, chuẩn bị tuyên đọc quy tắc thi đấu lần này.
Trước hết, người chủ trì tuyên đọc quy tắc thi đấu báng tiếng Đông Hoàng một lần Rồi sau đó mới đọc bảng tiếng của Đại Hạ “Kính thưa các vị khách quý, tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh khi các vị khách quý đây có thể đến sân vận động Đông Hoàng của chúng tôi để tham gia đại hội giao lưu võ thuật thế giới ngày hôm nay…”
“Năm nay, số lượng tuyển thủ tham gia thi đấu đông đảo, ước chừng lên tới mấy trăm người. Vì vậy, để đảm bảo tính công bằng cho giải thi đấu thể thao năm nay, kì đại hội võ đạo lần này sẽ tiến hành chia thành hai vòng…”
“Vòng thứ nhất là phần thi đấu dành cho cá nhân, tức thi đấu một loại một. Tuyển thủ dự thi bắt buộc phải đánh bại năm đối thủ trên sàn đấu mới có thể thăng cấp thành công.”
“Trong quá trình thi đấu, tuyển thủ không bị hạn chế về loại hình vũ khí sử dụng. Bất kì loại vũ khí nào do tuyển thủ dự thi mang đến đều có thể được sử dụng trên sàn đấu. Tuy nhiên, ban tổ chức giải đấu cũng chắc chản sẽ không để xảy ra thương vong trên sàn đấu!”
“Ngoài ra, toàn bộ đồ vật của tuyển thủ thua cuộc đều sẽ trở thành chiến lợi phẩm của người chiến thẳng!”
Dưới sân khấu, khu vực của phái đoàn võ đạo Đại Hạ.
Nhạc Linh Linh nhăn mày, nói: “Quy tắc này hoàn toàn thiên vị cho kẻ mạnh rồi còn gì nữa…”
*?* Tân Vũ Phong nhíu mày: “Cô nói cụ thể ra xem nào?”
Rất nhanh sau đó, Nhạc Linh Linh đã trả lời: “Anh nghĩ xem nhé, không hạn chế loại hình vũ khí chẳng khác gì không giới hạn mánh khóe tấn công. Thế thì kể cả tôi dùng thuốc làm kẻ địch ngất lịm đi cũng không phạm quy còn gì!”
“Hơn nữa, theo quy tắc thì phải đánh bại năm đổi thủ mới có thể thăng cấp thành công, nhưng trên thực tế, việc đánh bại năm đối thú gần như là cơ hội để kẻ mạnh gia tăng sức.
mạnh của mình rồi. Toàn bộ đồ vật của tuyển thủ thua cuộc đều sẽ trở thành chiến lợi phẩm của người chiến thẳng, nói cách khác chính là: sau khi một tuyển thủ A bị tôi đánh bại, vũ khí của A đã trở thành chiến lợi phẩm của tôi. Như vậy, khi lên sàn đấu solo với người thứ hai, chẳng phải tôi đã có hai món vũ khí rồi sao?”
Tân Vũ Phong gật đầu đồng ý, nói: “Điều này cũng hợp lý đấy!”
Bấy giờ, Nhạc Quốc Phong cuối cùng cũng mớ miệng, nói với vẻ hơi lấy làm vui mừng: “Linh Linh nói không sai!”
*Hơn nữa bố còn nghe nói, để chiến thẳng trong vòng thi đấu cá nhân một loại một này, đã có rất nhiều võ giả mang theo trang bị mạnh nhất của bản thân, thậm chí còn có không ít người đi mượn vũ khí của người khác!”
“Gì cơ a2” Nhạc Linh Linh trợn trừng mắt: “Không thể nào!
Chẳng lẽ những người cho mượn vũ khí không biết những võ.
giả đó tham gia giải thi đấu nào ạ?”
“Đã thi đấu một loại một, hơn nữa còn thêm cả quy tắc tất cả đồ vật kể cả vũ khí của kẻ thua đều thuộc sở hữu của người thẳng. Cho mượn vũ khí trong tình huống này có khác gì đi đánh bạc đâu ạ?”
Nhạc Quốc Phong lại lắc đầu: “Nếu con là người cho.
mượn vũ khí, con sẽ cho một kẻ chắc chắn sẽ thua mượn võ khí của mình ư?”
“Không ạt”
Trong đầu Nhạc Linh Linh chợt nảy ra một ý nghĩ: “Con chắc chản sẽ cho người có xác suất thẳng cao nhất mượn!
Phải chọn ra người có đến chín mươi chín phần trăm, thậm chí là người trăm phần trăm sẽ chiến thắng!”
Nhạc Quốc Phong gật đầu, ‘ừ một tiếng: “Nghe nói, cây quỷ kiếm Muramasa trong tay Hirano được đi mượn về mới có đấy!”
Tân Vũ Phong nghe nói đến đây, híp mắt nhìn Hirano đang ngồi ở khu vực đối diện, bật cười khe khẽ.
“Xem ra vào lúc này, Hirano và kẻ đứng sau lưng cậu ta đều cho rằng Hirano chắc chắn sẽ chiến thẳng đấy nhỉ…
Nhạc Quốc Phong chợt câm nín, không nói thêm lời nào nữa.