Tân Vũ Phong gật đầu: “Anh Công Tôn xếp thứ mấy?”
Công Tôn Vũ cười ngượng ngùng: “Nói ra thì thật xấu hổ, tuổi tác của tôi đã vượt quá phạm vi của bảng Thiên Kiêu.”
Tân Vũ Phong: Ngay sau đó, Công Tôn Vũ lại ho khan một tiếng, bổ sung thêm: “Tại hạ bất tài, thứ hạng cao nhất của tôi từng là vị trí thứ bảy.”
Tần Vũ Phong: ‘Ồ, giỏi đấy”
Công Tôn Vũ: Tôi không hề cảm thấy rằng anh nghĩ rằng tôi giỏi…
Cùng lúc đó, tùy tùng Lý Tứ ở bên cạnh cậu chủ Dung, đứng bên cạnh đám người Tân Vũ Phong và đang đăng ký ở quầy lễ tân.
“Cái gì, hết phòng rồi sao?” Lý Tứ làm lố hét lớn lên.
Tân Vũ Phong gãi gãi tai.
Cô gái trẻ tuổi của quầy lễ tân có chút khó xử, gật đầu: thưa anh, vừa nấy anh kia đã đặt phòng đôi cuối cùng rồi.
Cô gái vừa nói, vừa đưa tay về phía Tân Vũ Phong để ra hiệu.
Lý Tứ lập tức hiểu ý của quầy lễ tân, quay đầu lại nhìn cậu chủ Dung.
Dung Chiêu gật đầu với Lý Tứ.
“Đúng vậy Lúc này Lý Tứ bước ngay đến trước mặt Tân Vũ Phong, thái độ hết sức kiêu căng.
“Này, anh!”
Quách Thành tiến lên chặn ở phía trước Tân Vũ Phong: “Anh nói chuyện với ai đấy?”
Lý Tứ trợn mắt, không thèm để ý đến Quách Thành, tiếp tùng nhìn Tân Vũ Phong mà nói: “Tôi nói chuyện với anh đấy. Này nhóc con, biết †ôi là ai không?”
Tân Vũ Phong võ võ Quách Thành, ý nói anh ta lùi lại.
Lúc này, Công Tôn Vũ có vẻ xem kịch vô cùng thích thú.
Lý Tứ thấy vậy, vội vàng nói tiếp: “Tôi khuyên anh nếu biết điều thì mau nhường phòng cho cậu chủ Dung của chúng tôi!”
“Cậu chủ Dung của chúng tôi không phải là nhân vật mà anh có thể đắc tội đâu.”
Tân Vũ Phong nghe xong chỉ thản nhiên mỉm cư: nhường thì sao?”
Lý Tứ tỏ vẻ bực bội: “Anh muốn thế nào? Tôi đưa tiền, anh đi ở chỗ khác! Tối nay chúng tôi phải ở đây!”
Tân Vũ Phong nghe xong, xoa cắm: “Ồ? Đưa bao nhiêt “Ba mươi triệu!”
Lý Tứ mạnh mẽ nói.
Tân Vũ Phong lắc đầu.
“Một trăm năm mươi triệu!”
Tân Vũ Phong lại lắc đầu.
Nếu tôi không “Ba trăm triệu!”
Tân Vũ Phong cười nhạo một tiếng Xung quanh đã có không ít người nhìn sang, vẻ mặt của Dung Chiêu cũng trở nên mất kiên nhẫn.
Sắc mặt của Lý Tứ đỏ bừng, rõ ràng biểu cảm đã mất kiên nhẫn: ““Nhóc con, anh đừng có được nước làm tới!”
“Anh có biết, được nhường phòng cho cậu chủ Dung của chúng tôi là vinh dự của anh không?”
“Anh muốn bao nhiêu, trực tiếp ra giá đi!”
Vẻ mặt của Tân Vũ Phong mang theo một chút sự chế nhạo: “Tôi ra giá?”
Lý Tứ kiêu ngạo gật Dựa vào tiền tài của cậu chủ Dung, anh ta không tin rằng không cạy được miệng thẳng nhóc này rat Bây giờ không phải là vấn đề của một căn phòng mà là vấn đề về thể diện của cậu chủ Dung!
Tân Vũ Phong sờ cắm, tặc lưỡi: “Vậy thì…”
“Ba nghìn tỷ, thế nào?”