Hắc Phong Song Sát trừng mắt liếc Tân Vũ Phong, tiếp tục nói: ‘Cậu chủ nhà chúng tôi tuổi vẫn còn nhỏ, việc từng trải còn ít, chúng tôi cảnh cáo cậu, tuyệt đối đừng có nghĩ rằng thắng được cậu chủ nhà chúng tôi thì có thể hoành hành ngang ngược ở Miêu Cương!”
“Anh, đừng có nói những lời vô ích với thằng nhãi con này nữa!”
Nam nhân có vóc dáng hơi lùn mở miệng, nói: “Có cái gì hay để nói với cậu ta chứ, trực tiếp bắt về ngay lập tức không phải là được rồi saol”
“Cậu chủ nói rồi, muốn bắt sống đem về, tự mình tra tấn cậu tal”
“Hừ, nói cũng đúng!”
Một trong những người của Song Sát được xưng là anh đáp lời, nhưng trong mắt vẫn xẹc qua một tia sáng hung ác.
“Nếm thử Häc Phong Ưng Trảo Công của hai anh em chúng tôi nào!”
Hai người đồng thời hét to một tiếng.
Ngay sau đó tay của hai người bọn họ liền duỗi ra khỏi áo choàng, đánh úp về phía Tân Vũ Phong!
Mười đầu ngón tay của bọn họ đều leng keng như đao kiếm, mặc dù đang ở sâu trong rừng rậm nhưng vẫn lóa sáng cực kỳ, cứ lập lòe ánh kim loại sáng bóng.
Hắc Phong Ưng Trảo Công?
Tân Vũ Phong có chút khinh thường.
Không phải là Đại Lực Ưng Trảo Công sao, đổi một cái tên khác thì là ỷ vào địa thế hẻo.
lánh của chỗ này, đổi thêm cái tên nữa thì thành thế võ của trại Hắc Thủy sao?
Kẻ địch dùng Ưng Trảo Công mà chết dưới tay anh, một bàn tay không biết có thể đếm được hết hay không.
Tân Vũ Phong mủi nhẹ dưới chân, thân hình vừa di chuyển liền dễ dàng tránh thoát khỏi tấn công cùng lúc của hai người Hắc Phong Song Sát.
“Má nó!”
Häc Phong Song Sát vốn còn nghĩ răng, tấn công Tân Vũ Phong lần này chín phần mười là có thể giết chết hản, căn bản không nghĩ tới Tân Vũ Phong có thể né tránh.
Bởi vậy mặc dù nhìn thấy thân ảnh Tân Vũ Phong tránh né, nhưng muốn thu tay lại thì đã không còn kịp rồi.
Hai đầu ngón tay leng keng giống như đao.
kiếm, đồng thời cắm trên mặt đất.
Hắc Phong Song Sát phải mất chút sức lực mới rút hai bàn tay ra được, vừa, chỉ chớp mắt, quả nhiê¡n Tân Phong đang ở cách đó không xa, không có rời đi “Giỏi lắm, thẳng nhãi cậu còn chưa chạy.
đi? Xem ông đây làm sao quánh chết cậu!”
Một chiêu thất bại, mặc dù không có những người vây xem bên cạnh, nhưng hai người bọn họ vẫn cảm thấy cực kỳ mất mặt, bọn họ lần nữa bổ nhào về phía Tân Vũ Phong.
“Bát Quái Du Long Bội”
Tân Vũ Phong phát ra một tiếng than nhẹ, thân hình tùy thời mà di chuyển.
Bát Quái Du Long Bộ, bước chân huyễn hoặc.
Bởi vì thân pháp kì diệu, trong lúc di chuyển như khí thế rồng bay, thiên biến vạn hóa nhưng không tách rời Bát Quái trong đó, được mệnh danh là Bát Quái Du Long Bộ.
Nhập môn dễ dàng, đào sâu lại khó.
Nhưng mà Tân Vũ Phong sớm đã dày công tôi luyện và nắm vững được cả bộ công pháp của Bát Quái Du Long Thức.
Không quá vài bước đã quăng hai người Hắc Phong Song Sát ra xa.
Nhưng mà Tân Vũ Phong cũng không có ý thuận thế chạy đi, ngược lại cứ lượn tới lượn lui trên phiến đất trống Hai người Hắc Phong Song Sát đuổi theo.
phía sau anh.
Nếu như có người nhìn thấy cảnh này sẽ không tránh khỏi lòng sinh cảm thán.
Rõ ràng là hai vị Tông sư cường giả bao vây một tên ám kình đỉnh, nhưng thực tế mà xét, nhìn thế nào tên nhãi này cũng giống như đang đùa giỡn chó Nhưng mà sở trường của Hắc Phong Song Sát cũng không phải là thân pháp.
Bọn họ đuổi theo Tân Vũ Phong nửa ngày, bản thân mệt đến nỗi thở hồng hộc nói không ra lời, mà còn chẳng đụng tới được gốc áo của Tân Vũ Phong.
““Mợ nó… anh, thãng nhãi này, sao mà trơn tuột đến vậy, như con cá chạch vậy!”
Tên còn lại lau lau mồ hôi trên trán: “Còn chạy được ài”
Cảm thán xong, người nọ chống tay xuống đầu gối, hét với Tân Vũ Phong: “Nhãi ranh, nếu cậu thực sự có bản lĩnh thì con mẹ nó đừng có chạy, đứng lại cứng đối cứng với bọn tai”
“Đúng đói”
Tên còn lại cũng nổi giận mảng: “Chạy tới chạy lui như con chó dại, có bản lĩnh thì đứng lại cứng chọi cứng với chúng tai”
Hai người đều giận điên người.
Nhưng mà cùng với tức giận mắng mỏ, trong lòng hai người cũng nhịn không được mà khiếp sợ.
Khó trách thằng nhãi này có thể dễ dàng chiến thăng công tử Linh Hoa, thật sự không phải do may mắn!
Quả nhiên là có vài phần bản lĩnh!