“Tân… Tân Vũ Phong, cảm ơn anh..”
Nhạc Linh Linh đỏ mặt nói.
Lần đầu tiên trong đời, cô gái kiêu hãnh của phái Hoa Sơn đỏ mặt trước một người đàn ông.
Tân Vũ Phong khẽ “ừ” một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Nhạc Linh Linh mím chặt môi, vẻ mặt có chút mất tự nhiên. Cô ta quay đầu lại nói với Nhạc Quốc Phong: “Bố, vừa rồi.. Vừa rồi con thẳng rồi đúng không? Con không làm mất mặt mọi người đúng không ạ?”
Nhạc Quốc Phong lắc đầu, nhìn con gái bằng gương mặt tràn đầy yên tâm và vui mừng.
“Không đâu. Chẳng những con không làm chúng ta cảm thấy mất mặt mà còn ngược lại nữa cơt Linh Linh, con chính là niềm tự hào của bố và cũng chính là niềm tự hào của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ!”
Nhạc Linh Linh khế gật đầu và “vâng” nhẹ.
Mặc dù vừa rồi Nhạc Linh Linh bị thương nặng, nhưng cô †a đã có một bước đột phá trên khán đài và đánh bại Shinobu ~ võ sĩ trẻ tuổi nhất Đông Hoàng.
Nhạc Linh Linh đã thể hiện xuất sắc phong thái của võ sĩ Đại Hạ, đồng thời cũng nâng cao tỉnh thần cho đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ Tiếp theo, những võ sĩ Đại Hạ sẽ lần lượt xuất hiện trên khán đài Trong số bọn họ hẳn sẽ có người thất bại Nhưng điều quan trọng hơn đó là võ sĩ của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đã bắt đầu đạt được thẳng lợi.
Chiến thắng của họ tương đương với việc mang đến một phát súng bản thẳng vào tim cho tất cả những người bị loại và những người chưa kịp lên sàn đấu.
Những người không kịp lên thi đấu, lần lượt theo dõi chiến thắng của đồng đội và tràn ngập sự tự tin.
Còn những người đã bị loại thì luôn chuẩn bị cho vòng thi dành cho những người bị loại ở đẳng sau.
Trong trường hợp có quá ít người được thăng cấp.
‘Sau phần thi đồng đội có thể nhìn thấy được kết quả.
Nhưng bây giờ lại có nhiều người được thăng cấp như thế.
‘Cho nên những người luôn tự trách vì mình bị loại, phần nào cũng được yên tâm rồi.
Dẫu sao thì nhiều võ sĩ Đại Hạ phía sau đều đã thành công thăng cấp.
Cuộc thi nhanh chóng diễn ra hơn một nửa, người chủ trì cuộc thi tuyên bố tạm thời nghỉ ngơi. Cuộc thi sẽ tiếp tục diễn ra vào buổi chiều.
Tân Vũ Phong đang ngồi trên ghế cũng ngồi dậy thả lỏng gân cốt Sau đó, những người thuộc đoàn đại biểu Đại Hạ cũng chuẩn bị tạm thời rời khỏi nhà thi đấu.
Nhưng Tân Vũ Phong và tất cả các thành viên của đoàn đại biểu Đại Hạ vừa chuẩn bị đi thì gặp phải một vị khách bất ngờ.
Người đó chính là Hirano.
Hirano đã dẫn theo một vài võ sĩ Đông Hoàng ngạo mạn chắn đường đoàn đại biểu Đại Hạ.
Tân Vũ Phong ra khỏi đám đông, cau mày nhìn Hirano.
Thoạt nhìn đã nhận ra trong ánh mắt anh tràn đầy sự khó chịu “Anh có chuyện gì sao?”
Tân Vũ Phong lạnh lùng nói, giọng nói tràn đầy vẻ chán ghét.
Hirano nhìn chảm chảm Tân Vũ Phong bằng một ánh mắt thâm thúy, khóe miệng nhếch lên nụ cười khiêu khích.
“Trước đây tôi và anh không được bóc trúng để thi đấu với nhau. Quả là đáng tiếc!”
Tân Vũ Phong lãnh đạm liếc nhìn Hirano: “Tôi chưa từng coi anh là đổi thủ”
“Anh sao?”
Hirano mở to mắt, anh ta vô cùng tức giậi ngạo mạn!”
Tân Vũ Phong cười thành tiếng, nói: “Nếu không có chuyện gì phiền anh tránh đường cho!”
Sắc mặt Hirano xám ngắt, một lúc sau anh ta mới bộc phát sự tức giận!
“Bùm!”
Tiếng động làm kinh động một phương trời, vét sạch mọi thứ.
‘Säc mặt của những thành viên trong đoàn đại biểu Đại Hạ cũng tức thì thay đổi, ai nấy đầy sự kinh ngạc và sợ hãi.
“Anh thật…”