Bùm bùm rơi xuống dưới.
Hai mắt của Tân Vũ Phong cũng không chớp lấy một cái.
Lúc đầu Miyamoto Takuro cũng không có gì là, hơi thở g như người bình thường, nhưng bỗng nhiên bắt đầu tăng vọt lên liên tiếp.
Cảnh giới Tông Sư, Tông Sư Nhất Trọng Thiên, Nhị Trọng Thiên…
Cho đến Tông Sư Lục Trọng Thiên!
Miyamoto Takuro nhìn chăm chắm vào hai mắt Tân Vũ Phong, giống như đang tìm tòi một chút vẻ mặt sợ hãi Khoé miệng Miyamoto Takuro khẽ nhếch nhếch: “Chiến thần Thiên Vũ của Đại Hạ… theo như tôi được biết, tu vi bây giờ của cậu, cùng lắm chỉ đến cấp Tông Sư Ngũ Trọng Thiên nhỉ?”
“Chẹp chẹp chẹp. đối diện với một người có thực lực cao hơn cậu một đẳng cấp, không biết cậu có cảm thấy sợ hãi hay không đây?”
Miyamoto Takuro đứng một bên lẩm bẩm, đứng một bên cao trọng phá lên cười.
“Đúng rồi! Tôi quên mất!”
“Nhưng cậu là chiến thần Thiên Vũ của Đại Hạ mà, sao cậu lại sợ chứ!”
Miyamoto Takuro nói. Sắc mặt tràn đầy ý cười lúc ban đầu, đột nhiên trở nên u ám, giống như thể là phát điên.
“Hoặc là nói..”
“Cậu đã che giấu tất cả sợ hãi rất tốt, chiến thần Thiên Vũ”
Từ đầu đến bây giờ, ngoại trừ lúc Miyamoto Takuro sỉ nhục Đại Hạ thì trên mặt Tân Vũ Phong mới hiện lên tia tức giận một lúc.
Còn lại những lúc khác, thậm chí anh còn chẳng thay đổi gì.
Tông Sư Lục Trọng Thiên thì có thể làm gì Cho dù là Thất Trọng Thiên, Bát Trọng Thiên.
Nếu như anh đã quyết định muốn đến chỗ Đông Hoàng này, đến quê quán của gia tộc Miyamoto một lần!
Thì cho dù như thế nào cũng không có lý do để Tân Vũ Phong lùi lại!
Chính là đơn giản như vậy!
Tân Vũ Phong hừ lạnh một tiếng, rút cây Đao Bắc Thần cài bên hông ra, mũi đao chĩa thẳng về phía chóp mũi của Miyamoto Takuro.
“Ông muốn nghĩ thế nào thì cứ nghĩ”
“Hôm nay, mối thù của người đồng đội Bạch Hứa Trạch, tôi sẽ báo “
“Đỉnh Cửu Châu bị gia tộc của các người, dùng mấy thủ đoạn hèn hạ vô liêm sỉ để trộm đi mất tôi cũng sẽ lấy về!”
Bên trong câu nói của Tân Vũ Phong, mang theo một sự uy nghiêm không thể chống đỡ!
Còn có chính nghĩa!
Chiến thần Thiên Vũ, bảo vệ từng tất đất của Đại Hạ!
Không tha thứ cho kẻ dám có nửa phần mạo phạm.
Cho dù là một cành cây ngọn cỏ cũng như vậy, huống chỉ là đỉnh Cửu Châu có thể thay đổi vận mệnh của một đất nước trong truyền thuyết?
Đương nhiên là chiến thần Thiên Vũ sẽ không cho phép những thủ đoạn âm hiểm được dùng ở mấy nơi chật hẹp nhỏ bé này!
Miyamoto Takuro nhìn vẻ mặt tràn đầy tư thế nghênh chiến của Tân Vũ Phong, khóe miệng giật một cái.
“Thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chiến thần Thiên Vũ..
“Nếu đã như vậy thì hôm nay tôi sẽ để cậu nếm thử sự lợi hại của gia tộc Miyamoto chúng tôi, nếm thử sự lợi hại của võ đạo Đông Hoàng chân chính!”
Miyamoto Takuro nói, thanh kiếm Tachi bên hôm bất thình lình bị ông ta rút rat Thanh kiếm bên hông Miyamoto Takuro không phải cái gì khác.
Ngay cả Tân Vũ Phong, cũng ngay lập tức nhận ra thanh kiếm bên hông của đối phương.
Đó chính là thanh kiếm Kusanagil Chính là thanh trường kiếm Kitano Takeshi đã sử dụng khi quyết đấu với Tân Vũ Phong trên đỉnh núi Phù Hoa!
Hiện tại, mặc dù không biết là do nguyên nhân gì đã đến được tay của Miyamoto Takuro.
Nhưng Tân Vũ Phong rất có tự tin.
Anh có thể đánh bại được Kitano Takeshi một lần khi ông ta cầm thanh kiếm Kusanagi này trong tay.
Như vậy thì Miyamoto Takuro có sở hữu thanh kiếm Kusanagi trong ta cũng tương tự, không phải là đối thủ của anh!
Cho dù thực lực của đối thủ có trên mình!
Hai con ngươi của Tân Vũ Phong nguy hiểm híp lại.
Ngay sau đó, một khí thế bàng bạc ầm ầm phun trào từ trên người Tân Vũ Phong!
“Rầm!”
Chỉ trong nháy mắt nó đã đối kháng với khí thế trên người của Miyamoto Takuro.