Vì vậy, bây giờ tâm trạng của Tần Vũ Phong đã xuất hiện sự căng thẳng mà đã lâu rồi không có lại
Thậm chí trong lòng Tần Vũ Phong còn bắt đầu cầu nguyện, tiệc sinh nhật lần này ít nhất cũng phải xuất hiện chút tung tích gì đó của Sách Địa Hồn, đèn Thiên Hồn, và còn cả tháp Nhân Hồn.
Như vậy, sau này đến thời điểm anh cướp đi thì cũng sẽ dễ dàng hơn một chút. Nhưng mà ít nhất Tần Vũ Phong có thể chắc chắn được là Sách Địa Hồn đang ở đây.
Xe ngựa của Đường Gia Bảo đi theo người làm của phủ Ma quân Cửu U đã dừng ở chỗ nên dừng lại.
Ngay sau đó, một cô gái ăn mặc diêm dúa lòe loẹt đi ra ra ngoài.
“Các vị khách quý Đường Gia Bảo, tôi là người làm của Ma quân Cửu U, lần này tôi phụ trách hướng dẫn mấy vị khách quý tham gia tiệc sinh nhật của Ma, xin mời mấy vị khách quý đi theo tôi”
Âm thanh của người phụ nữ vừa mềm mại lại vừa. quyến rũ, dường như còn có thể nhỏ ra nước, khiến cho không ít người làm là đàn ông của Đường Gia Bảo cũng phải ngây người đứng nhìn.
Cho dù Đường Sương là con gái mà cũng sững sờ một hai giây, sau đó lập tức đứng ở phía trước Tần Vũ Phong, dường như là không muốn để cho Tần Vũ Phong nhìn thấy cảnh tượng đó.
Tần Vũ Phong coi như không thấy động tác nhỏ đó của Đường Sương, anh đi về phía người ở trước mặt.
Mọi người đi ra từ cửa phụ của chỗ xe ngựa dừng lại, một lần nữa đi vòng qua cửa chính của phủ.
Bốn cánh cửa của phủ đệ mở ra phong thái vô cùng rực rỡ.
Phía trên cửa có một bảng hiệu rất to, có bốn chữ lớn thếp vàng sáng chói.
Phủ Cửu U
Còn những vị khách đang ở trước của…
Ở trong mắt Tần Vũ Phong thì thật sự có thể dùng bốn chữ để nói khái quát là
Quần ma loạn vũ!
Đây cũng không phải là nói đùa mà là sự thật, bây giờ toàn bộ người đang đứng chờ ở cửa vào sân đều là người ở trong Ma Môn!
Thậm chí có thể nói, mỗi người bọn họ, chỉ còn thiếu mỗi chữ Ma Đạo viết lên trên má. So sánh như vậy, Tần Vũ Phong không chỉ cảm thấy
Đường Gia Bảo sao lại giống như một danh môn chính phái, lại có cảm giác mình chú tâm ngụy trang có phần hơi lạc lõng.
Có người sắc mặt tái nhợt, răng nanh ở miệng xanh lè, hỗ chỉ cần dữ tợn hơn một chút thì đã có thể trực tiếp thể hiện ra vẻ ác quỷ.
Có người quét mắt nhìn qua một cái, chính là cái tính cách khoe khoang, một màn lớn như vậy là vì không hề muốn che giấu thực của mình chút nào đối với anh, toàn cơ thể xuất hiện mấy ngọn lửa màu xanh u ám, thậm chí bên cạnh còn không có người nào sẵn sàng đến gần.
Đã là cuộc tụ họp của những danh môn chính phái, một khi có người dám để lộ ra khí thế như vậy ra ngoài, sợ rằng sẽ lập tức bị hàng ngàn người chỉ ra.
Nhưng ở Ma Môn này thì dường như đây cũng là một chuyện vô cùng bình thường.
Căn bản là không có người chỉ trích, thậm chí là có rất nhiều người cũng giống như tên đó vậy.
Tần Vũ Phong dời ánh mắt đi, lại thấy một người ở trong Ma Môn có đôi mắt to như trâu, sắc mặt đỏ thẫm, trên lỗ mũi có bấm hai cái khuyên. Quan trọng nhất chính là trên đầu người đó còn có hai cái sừng, rõ ràng cũng là loài người trở thành Ma tu, nhưng lại muốn tự biến mình thành đầu trâu như vậy.
Tần Vũ Phong nhìn đám người trước mắt, trong lòng không khỏi lắc đầu, thở dài. Nói thế nào đây, vẫn là do Tần Vũ Phong anh quá trẻ rồi…
Vốn tưởng rằng hình tượng của bản thân đã đủ để đến gần người trong ma đạo rồi. Không ngờ thật sự đến tham gia thọ yến của Ma quân
Cửu U mới phát hiện, mỗi một người trong ma đạo có dáng vẻ hoặc là ăn mặc quả thực quá cay mắt.
Vốn dĩ bên ngoài Tần Vũ Phong là người vô cùng anh tuấn, sau khi ngụy trang thì trong lòng Tần Vũ Phong cảm thấy dung mạo của bản thân đã có thể gọi là xấu xí rồi.
Nhưng bây giờ, sau khi hòa vào trong đám người của ma đạo, Tần Vũ Phong ngược lại trở thành người thanh tú trong đó.
Tần Vũ Phong nheo mắt, sờ vào cái cằm đầy râu của mình, lại cảm thấy không biết nói cái gì cho tốt.