Mục lục
Truyện Hỏa Vũ Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Thiên Lâm vốn dĩ có thể tận mắt đào ra thi thể của Thượng Quan Uyển Nhi, triệt để đánh bại Tần Vũ Phong thế nhưng không ngờ đến cửa còn thất bại!



Trong quan tài không hề có xác của Thượng Quan Uyển Nhi!



Tần Thiên Lâm trông thấy một màn này đều ngây ra.



Sao lại có thể như thế này?



Lại thành ra như này, chỉ thiếu chút nữa là có thể thành công đả kích Tần Vũ Phong rồi, vậy mà đến phút cuối cùng...



Thất bại trong gang tấc!



Tân Thiên Lâm tức giận đá vào quan tài rỗng.



Chân phải của anh ta đã bị thay thế bằng một cái chân máy móc, trước đây khi ở phòng thí nghiệm, một cánh tay người máy cũng có thể tùy ý đẩm một cái lên tới hơn mười tấn.



Mà bây giờ, Tần Thiên Lâm chỉ mới tùy ý đá một cái vào cái quan tài rỗng để trút giận, mà trong chốc lát chiếc quan tài đó đã bị đá văng ra một góc.



Tần Thiên Lâm đột nhiên nghĩ ra một kế, mở camera trước của điện thoại di động, vẻ mặt méo mó, ngữ khí gấp gáp: “Tần Vũ Phong, anh nhìn cho kỹ đây!”



“Trong quan tài không hề có bà mẹ đã chết của anh thì đã làm sao? Anh nhìn xem, bây giờ tôi lật tung cả mộ phần của mẹ anh rồi huỷ quan tài của bà ta đi, để bà ta chết không có chỗ chôn thấy!”



Tần Thiên Lâm nói xong, từng cước từng cước đá quan tài của Thượng Quan Uyển Nhi bể thành nhiều mảnh.



Tần Vũ Phong nhìn thấy bộ dạng điên cuồng của Tần Thiên Lâm, trong lòng không hề gợn sóng.



Không sao rồi.



Điều mà Tần Vũ Phong quan tâm chính là thi thể của Thượng Quan Uyển Nhi được bình yên, nhưng hiện tại thì thế không có, Tần Vũ Phong cũng không quan tâm đến chuyện này nữa.



Điều anh quan tâm là.....



Thi thể của Thượng Quan Uyển Nhi ở đâu rồi?



Năm đó, anh tận mắt trông thấy Thượng Quan Uyển Nhi bị một chiếc xe tải cán qua.



Lẽ nào còn có điều gì kì lạ?



Tân Vũ Phong nhíu mày, mặc kệ Tần Thiên Lâm điên cuồng, trực tiếp cúp điện thoại.



Hành động trút giận lên quan tài của Thượng Quan Uyển Nhi này của Tần Thiên Lâm vốn dĩ là vô năng cuồng loạn.



Trông thấy Tần Vũ Phong cúp điện thoại, anh ta càng không có cách nào khác ngoại trừ trút giận lên đám thuộc hạ của Tần Phiệt..



Đám thuộc hạ của Tần Phiệt đã đi theo Tần Thiên Lâm, hở tí là bị anh ta trút giận.



Thực tế trong Tần Phiệt không còn nhiều thuộc hạ sẵn sàng đi theo Tần Thiên Lâm nữa.



Dù sao thì đi theo Tần Thiên Lâm cũng không có kết cục tốt đẹp gì, mấy ngày trước một trăm tinh anh đi theo Tần Thiên Lâm, ngay cả cáo thủ cũng đã chết.



Có điều, dù sao Tần Thiên Lâm cũng là thiếu chủ của Tần Phiệt, là chủ tử của bọn họ, Tần. Thiên Lâm ra lệnh bọn họ cũng không dám không nghe theo.



Lúc này, biệt thự Star River số 66.



Lâm Kiều Như sắc mặt vô cùng lo lắng: “Tần Vũ Phong, chuyện của cô rốt cuộc..”



Tần Vũ Phong thở dài một tiếng.



“Anh cũng không biết mẹ anh rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Năm đó chính mắt anh nhìn thấy mẹ chết, thế nhưng bây giờ..”



“Đều nói sống phải thấy người, chết phải thấy xác, lần này Tần Thiên Lâm làm loạn như thế, anh ngược lại lại không thấy yên tâm...”



Lâm Kiều Như nắm chặt tay Tần Vũ Phong, an ủi: “Tần Vũ Phong, em tin anh, anh nhất định sẽ tìm thấy thi thể của cô”.



Đôi mắt xinh đẹp của cô tràn đầy những lo lắng cho Tần Vũ Phong, Tần Vũ Phong nhìn vào mắt Lâm Kiều Như rồi từ từ gật đầu.



“Nhất định là vậy. Anh nhất định sẽ tìm thấy mẹ!”



Lâm Kiều Như cũng không nói gì nữa, chỉ tỏ ra là mình sẽ luôn ủng hộ Tần Vũ Phong.



Cho dù Tân Vũ Phong có chê cô phiền, cô cũng sẽ hết sức giúp đỡ anh.



Tần Vũ Phong lại nhìn Lâm Kiều Như, trong lòng cảm động vô cùng.



Có vợ như này thì chồng còn mong gì hơn?



Tần Vũ Phong nói: “Được. Bây giờ anh sẽ giao cho em một nhiệm vụ vô cùng quan trọng, đó chính là chăm sóc tốt cho bản thân, anh phải đến Đế Đô một chuyến để điều tra chuyện này!”



- ------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK