Trước mắt là Kitano Takeshi và chiến thần Thiên Vũ đang giao đấu với nhau.
Càng đấu, Kitano Takeshi càng hoảng sợ.
Dù chiến thần Thiên Vũ vẫn còn trẻ nhưng mỗi một chiêu thức đều.
khốc liệt như muốn đoạt lấy mạng sống của đối thủ.
Dường như mỗi một chiêu thức đều được tu luyện để giết người.
Mặc dù Kitano Takeshi biết đối thủ lúc này của mình xuất thân từ biên giới phía bắc của Đại Hạ.
Nhưng dù vậy, mỗi một chiêu thức của đối phương đều ngập tràn sát ý vẫn làm Kitano Takeshi ngạc nhiên không thôi.
Thậm chí Kitano Takeshi còn khó có thể tin được Chiêu thức thế này…
Rốt cuộc chiến thần Thiên Vũ trẻ tuổi trước mặt mình đã giết bao nhiêu người mới có dáng vẻ ngày hôm nay?
Nghĩ đến đó, Kitano Takeshi không dám kinh thường Tân Vũ Phong đứng trước mặt mình.
Vẻ mặt Kitano Takeshi càng nghiêm trọng, ông ta cũng thêm tôn trọng đối thủ trước mặt mình.
Mỗi một chiêu thức của Kitano Takeshi đều tan vào nội kình hùng hậu.
Tân Vũ Phong thấy vậy cũng không còn sơ suất nữa.
Đồng thời, anh cũng dung hòa sức mạnh thuần túy vào nội kình của mình.
Trong chốc lát.
Mây gió biến ảo, trời trăng ảm đạm!
Dường như giữa trời và đất chỉ còn lại cặp kỳ phùng địch thủ này!
Trên đỉnh Phù Hoa ngàn mét, bởi vì cả hai người kia thật sự quyết tâm nên đã bắt đầu sử dụng nội kình.
Phạm vi ngàn mét xung quanh đó như bị càn quét bởi mưa bom bão đạn!
Cao thủ so chiêu thì không nhất định phải đánh bằng tay!
Mà là phải vừa có thể né tránh một cách hoàn hảo vừa có thể tấn công đối thủ!
Rất rõ ràng. Hai người kia có thể làm được.
Tân Vũ Phong tung một chiêu, sau khi Kitano Takeshi né đòn thành công cũng tung một chiêu khác Tân Vũ Phong lúc này cũng giống như ông ta khi nấy.
Trong chớp mắt, đám người ban đầu đến xem chiến đấu đứng trong phạm vi trắm mét xung quanh cũng lùi xuống.
Thậm chí họ lui từ đỉnh núi Phù Hoa xuống tới sườn núi, ngẩng đầu lên quan sát hai người kia đánh nhau.
Không sai, là ngửa mặt lên nhìn.
Bọn họ cũng chỉ có tư cách ngửa mặt lên nhìn!
Giây phút này, trong lòng mỗi người bọn họ đều đã biết rõ.
Với người giỏi như vậy thì bọn họ chỉ có thể ngước nhìn!
Nhất là phái đoàn võ đạo Đại Hạ lúc này.
Dường như trong lòng mỗi người cũng cầm lòng chẳng đậu mà cảm thấy may mắn nhiều hơn.
May mắn rằng giây phút cuối cùng chiến thần Thiên Vũ vẫn ra tay.
Nếu không, nếu chiến thần Thiên Vũ không nghỉnh chiến.
Thì đến giây phút cuối cùng, Kitano Takeshi khiêu khích toàn bộ võ giả của Đại Hạ như thế. Bọn họ biết rõ mình đánh không lại người ta nhưng cũng không thể không nhằm mắt kiên trì đến cùng.
Dù sao bên trong Đại Hạ cũng không có võ giả nào chịu nghinh – giao lưu võ đạo, các quan chức của Đại Hạ yêu cầu họ ở lại Đông Hoàng.
Mục đích thật sự là vì nếu không có ai nghinh chiến với Đại Hạ, bọn họ mới có thể đi tiếp.
Trong lòng tất cả mọi người lúc này không kìm được là dâng lên chút cảm giác may mắn.
May là cuối cùng chiến thần Thiên Vũ cũng ra ứng chiến.
Thiên Vũ vừa đồng loạt dâng lên cảm xúc biết ơn và ngưỡng mộ.
Cũng may, cũng may mà có chiến thần Thiên Vũ!