Tiếng nói của Phật Tử Sước Hiệp vừa dứt, cả người anh ta mỗi tấc da thịt trên người đều đang dần dần mất đi huyết sắc.
Mà thay vào đó là một tầng da giống như được mạ vàng vào.
Toàn thân anh ta giống như kim thần tượng phật, ngồi xuống mặt đất.
“Tự độ kim thân, bất hủ bất hoại…Chính là Thần công Kim Cương Bất Hoại!”
Có người đã nhận ra sức mạnh của môn thần thông này, kinh hồ lên.
Đây chính là môn thần công của chùa Ba Chỉ!
Do một lão tăng đứng trước kim thần tượng phật giác ngộ sau trăm năm, vì vậy mới lĩnh hội được phép thần thông hộ thể này!
Có thể nói đây là bản tiến hóa của Thiết Bố Sam Kim Chung Chảo!
Mà lúc này, Sước Hiệp đang ngồi trên mặt đất như đang tiến vào trạng thái nhập định, chậm rãi nói.
“Tần Vũ Phong thí chủ, trận này chúng ta sử dụng văn đấu, cậu không được dùng món sát khí như Hiên Viên Kiếm, tôi cũng sẽ không có bất kì hành vi tấn công nào đối với thí chủ.
Ngoại trừ Hiên Viên Kiếm ra, thí chủ có thể sử dụng các biện pháp khác tùy ý, cứ việc tấn công tiểu tăng, chỉ cần trong vòng một trăm chiêu, khiến cho tiểu tăng bị thương hoặc rời khỏi vị trí này thì sẽ tính là tiểu tăng thua, thế nào?”
“Há?”
Tần Vũ Phong kinh ngạc nhưởng mày: “Xem ra, Sước Hiệp đại sư vô cùng tự tin với khả năng phòng vệ của mình?”
“Tiểu tăng không dám
Phật Tử Sước Hiệp rũ mày nhắm mắt lại, thể hiện sự từ bi. Tần Vũ Phong khẽ nhếch môi Thấy qua kích lôi của đạo Bắc Thần còn có Thiên
Tường Bách Liệt Quyền của anh ta chưa!
Còn có thể tự tin như vậy, nhận định anh không thể lay chuyển được cọng lông anh ta!
Đây nói rõ, Phật Tử Sước Hiệp, thế trận phòng ngự dường như được bọc vàng này tuyệt đối không thể coi thường.
Có điều, Tần Vũ Phong cũng không có một chút lo lắng nào.
Ngược lại, hiện tại Tần Vũ Phong lại vô cùng nóng lòng muốn thử
Đổi lại là người bình thường, khi nghe đến tên Sước Hiệp, nhìn thấy sau khi Sước Hiệp tự độ kim thân có lẽ sẽ chạy mất.
Rốt cuộc toàn thân sơn vàng của Sước Hiệp trông có vẻ vô cùng mạnh.
Nhưng Tần Vũ Phong sao có thể là người bình thường? Thiên Vũ phá giáp xuất môn, phải biết rằng, Tần Vũ Phong đã từng là chiến thần Thiên Vũ, quốc sĩ vô song.
Anh ta từng trên chiến trường, một người từng cầm hàng triệu binh sĩ, một người chống lại hàng ngàn kẻ địch!
Nếu sĩ khí phe mình xuống thấp, phòng còn không nổi huống chi chiến đấu.
Một người lao vào đội quân của địch, lấy được đầu kẻ dich!
Đứng trước vạn quân, anh ta có từng sợ hãi?
Ngàn quân vạn mã, có từng khiến anh ta khiếp sợ? Địch lớn trước mắt, anh ta có từng không chiến mà lui? Tất cả đều chưa từng!
Anh ta là chiến thần Thiên Vũ trên sa trường chưa từng thất bại, vẫn là vũ khí thắng lợi của quốc gia!
Đạo Bắc Thần được Tần Vũ Phong rút ra từ trên lưng. Lưỡi đao sắt bén
Chiêu này là tiểu thí ngưu đao.
Dưới chân Tần Vũ Phong dùng lực lấy đà nhảy lên, một đạo bổ về phía Sước Hiệp “Keng!”
Kim thiếc giao qua!
Trong nháy mắt, âm thanh vũ khí giao nhua vang lên, giống như nơi mà Tần Vũ Phong dùng một đạo bổ vào không phải không phải là một thân thể bằng xương bằng thịt.
Mà là một mãnh thiếc, tia lửa bắn ra khắp nơi.
Một đạo này chém xuống, trên đầu Sước Hiệp chỉ xuất hiện một dấu vết không sâu
Bị thương?
Căn bản không hề có Hơn nữa, trên đầu Sước Hiệp lúc này sau khi vết chém mờ đi, một mảng da cũng không bị tổn hại l
Đây chính là Thần công Kim Cương Bất Hoại
Tự độ kim thân, bất hủ bất hoại
Cũng giống như đao thương bất nhập Vô cùng đáng sợ!