Mặc dù Shikigami được triệu hồi chỉ là một con quái vật như Kappa, nhìn chung có khả năng sát thương tương đối thấp.
Nhưng ở trong tay An Mai Anh thì đương nhiên không thể tâm thường.
Cùng lúc đó, Tuân đã bắn mũi tên nước về phía Tần Vũ Phong.
Tuy răng cấu tạo bằng nước, đuôi có chút tán loạn, nhưng giọt nước ngưng tụ trên đầu rất chặt, thậm chí còn có mũi nhọn thấp thoảng hiện ra sắc bén như vũ khí bằng đồng.
Tần Vũ Phong sử dụng Bát Quái Du Long Bộ, né qua né lại giữa các mũi tên nước bay tới từ Tuân.
Cùng lúc đó, bóng dáng của Tần Vũ Phong không ngừng tiến tới gần Tuân.
Trong nháy mắt, Tần Vũ Phong đã đi tới bên cạnh người Tuân, Tuân và An Mai Anh cùng mở to hai mắt kinh ngạc, sau đó Tần Vũ Phong giơ tay phải lên cao.
Một luồng sáng vàng từ trong lòng bàn tay Tần Vũ Phong phát ra.
Tuân lập tức cuộn mình thành một khối, vẻ mặt vô cùng đau khổ!
Mỗi đòn tấn công của Tần Vũ Phong không chỉ mang đầy ý nghĩa quyết liệt mà anh đã từng rèn luyện ở biên giới phía Bắc .
Mà nó chứa sự chính nghĩa nhiều hơn.
Đặc biệt là thế tấn công như Trấn trời chưởng, đối với Shikigami của m Dương sư, đơn giản chỉ là bị hạn chế về mặt thuộc tính!
Suy cho cùng, cho dù tính cách của một Shikigami như thế nào, thì gốc rễ của nó, cũng là một tồn tại tiêu cực thuộc về giống cái.
Dưới chính khí đáng nể của Tần Vũ Phong, căn bản không có cách nào để lánh thân.
Trấn trời chưởng của Tần Vũ Phong vẫn chưa được phát huy hết mà Tuân đã nằm co quắp trên mặt đất vì đau đớn, la hét và liên tục gọi chị gái.
“Không được!”
Đúng lúc này, An Mai Anh đột nhiên chạy tới, dùng ống tay áo rộng của mình che đi toàn bộ cơ thể Tuân, che phủ đi toàn bộ thân hình nhỏ bé của Tuân.
“Ngài Tần Vũ Phong, tôi nhận thua, đừng làm tổn thương em trai tôi!”
“Xin đừng làm tổn thương em trai tôi!”
Trong cơn hoảng loạn, An Mai Anh đã quên đi cả sự tư tôn của mình.
Khi người chủ trì và trọng tài nhìn thấy cảnh này, biểu cảm của họ.
đều rất méo mó khó coi, nhưng An Mai Anh lại nhìn người chủ trì không chút do dự.
“Tôi nhận thua! Tuyên bố tôi thất bại đi!”
Còn Tần Vũ Phong ngơ ngác nhìn sự tình trước mắt.
Anh vẫn còn chưa thực sự bắt đầu tấn côn mà.
Tại sao An Mai Anh lại nhận thua?
Rõ rành là Shikigami của cô ta mạnh hơn nhiều so với cô bé ZaShikigami Warash của m Dương sư mà anh đã gặp ở Vân Ninh Đại Hạ trước đây.
Tại sao An Mai Anh lại đột ngột ngừng kháng cự?
Người chủ trì như nghe được âm thanh gì đó xuyên qua tai, cúi đầu xuống hai lần, sau đó mới miễn cưỡng tuyên bố Tần Vũ Phong chiến thắng.
Tần Vũ Phong thu lại Trấn trời chưởng đã phát ra một nửa, An Mai Anh kinh hãi ôm chặt Shikigami của cô ta.
Tần Vũ Phong có hơi khó hiểu nhìn bộ dạng đó của An Mai Anh.
Mặc dù An Mai Anh là nữ nhân của Đông Hoàng nhưng cũng khá rõ ràng, Tần Vũ Phong không đành lòng giết chết cô ta.
Anh thở dài tỏ vẻ hơi thương xót, cúi đầu nhìn An Mai Anh: “Cô…
không sao chứ?”
Ánh mắt An Mai Anh đau buồn, cô ta lắc đầu nhìn Tần Vũ Phong: “Thiếp…vẫn ổn. Cảm Tần Vũ Phong đại nhân đã tha cho em trai tôi một chiêu”
“Em trai cô?” Tần Vũ Phong không khỏi nhướng mày.
An Mai Anh đặt một kết giới vào lúc này, và chỉ đối phương mới có thể nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người.
An Mai Anh cười gượng nói: “Để ngài cười chê rồi. Tuân là em trai của thiếp, lúc nhỏ không may qua đời khi chơi đùa dưới nước. Bố thiếp cũng vì không nỡ rời xa Tuân nên đã luyện cho vong hồn của nó thành Shikigami. Tuân thì lại hợp với linh lực của thiếp nên đã ký kết khế ước với nhau. “
“Trước đây thiếp cũng không biết, chiêu thức tấn công của sư phụ Tần Vũ Phong lại như thế này, nếu biết từ trước thì thiếp nhất định sẽ không tiếp đòn đâu”“
An Mai Anh vừa nói vừa cúi đầu, âu yếm chạm vào mái tóc ướt nhẹp của Tuân: “Cảm ơn Tần Vũ Phong đại nhân đã nương tay, nếu không, em trai thiếp e là đã phải…
Trong lòng Tần Vũ Phong biết Trấn trời chưởng của mình đối với Shikigami của yêu quái là sự áp chế đến thế nào.
Trước đó anh không hiểu tại sao An Mai Anh lại yêu thích Shikigami của cô ta đến vậy, trước khi cực diện thắng bại được định đoạt, An Mai Anh đã chủ động đầu hàng.
Cuối cùng thì Tần Vũ Phong đã hiểu rồi.