Yến Đông Lam tức đến muốn cười.
Lâm Kiều Như có thể nói ra câu đó, ông ta liền có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Nhìn lại Yến Vô Kiên và Yến Thanh Tinh, Yến Thanh Tinh mặc dù bị thương, nhưng trên mặt không hề có chút uất ức nào, lúc này mặt mũi đã tràn đầy sự tức giận và chột dạ.
Yến Vô Kiên cũng vậy, chột dạ đến mức không dám ngẩng đầu nhìn ông một cái!
Nhưng Yến Đông Lam vẫn muốn nghe xem Lâm Kiều Như sẽ nói gì!
Lâm Kiều Như dừng một chút, tiếp tục nói: “Không hiểu sao Tứ hoàng tử nói muốn kết hôn với con, Yến Thanh Tinh còn tưởng rằng con và Tứ hoàng tử lén lút cấu kết! Con cũng biết Yến Thanh Tinh và Tứ hoàng tử rất có thể sẽ thành vợ chồng, bố, cho dù Yến Thanh Tỉnh có là một người xa lạ đi nữa, sao con lại có thể đi chia rẻ tình cảm của người khác.
chứt”
“Nhưng Yến Thanh Tinh không tin lời con nói, mắng con là đồ đê tiện, còn nói là…”
Lâm Kiều Như cắn răng, cố gắng kiêm chế cơn giận và sự uất ức, tiếp tục nói ra: “Còn nói không biết rốt cuộc mẹ con là loại đàn bà gì mới có thể sinh ra con!”
“Còn về việc con đánh cô ta, đúng là con đã đánh Yến Thanh Tinh! Là do con quá kích động, con có thể nói xin lỗi, nhưng mà cũng là do Yến Thanh Tinh muốn đánh con, con mới đánh trả phòng thủ!”
Yến Đông Lam qua loa nhìn lướt qua tình trạng vết thương trên mặt Yến Thanh Tinh, chỉ là một cái dấu đỏ mà thôi.
Yến Đông Lam hiểu rõ, Yến Thanh Tinh không có một chút tu vi nào, cho dù Lâm Kiều Như chỉ dùng chút sức lực, hậu quả cũng sẽ không như thế này.
“Thanh Tinh, Vô Kiên, Kiều Như nói như vậy, các con còn muốn chối cãi không?”
Yến Vô Kiên quay đầu đi, vẻ mặt không phục, nhưng cũng không nói gì.
Chuyện mà đàn ông đã làm, thì dám làm dám chịu.
Ít ra cho đến hiện tại, Yến Vô Kiên xem thường việc nói dối.
Yến Thanh Tinh cúi đầu, cũng không nói gì.
Cô cả Yến phiệt kiêu ngạo, cho nên cũng sẽ không cho phép Yến Thanh Tinh nói dối.
Yến Đông Lam biết, hai người bọn họ không có gì để giải thích.
Trong lòng ông có chút tức giận, lại có chút thất vọng.
Yến Đông Lam thật sự chưa bao giờ nghĩ tới, mình dày công nuôi dưỡng Yến Thanh Tinh, vậy mà lại không có tiền đồ như thế này!
Cũng chỉ vì một người đàn ông, lại gây chuyện với chị mình!
Chuyện này nếu lỡ truyền ra ngoài, không phải sẽ làm người khác cười rụng răng sao?
Vẻ mặt Yến Đông Lam càng thêm khó coi, rõ ràng là đã Vô cùng tức giận, nhưng trong lòng ông lại thấy vẫn còn có chút may mắn.
Nếu Yến Vô Kiên không vào can ngăn, Yến Thanh Tinh và Lâm Kiều Như còn lôi kéo giật tóc, không biết cảnh tượng còn khó coi đến mức nào!
Sự tức giận trên mặt Yến Đông Lam không giảm chút nào, thậm chí còn giận hơn, quay đầu nhìn về phía Yến Vô Kiên và ‘Yến Thanh Tinh, giận dữ mắng: “Nhìn xem hai người các con đã làm ra chuyện gì!”
“Yến Thanh Tinh, vì một người đàn ông thôi mà nổi giận với chị mình, con có thấy mất mặt hay không?”
“Còn con nữa Yến Vô Kiên, nếu không phải hôm nay bố nhìn thấy, bố cũng không biết con của Yến Đông Lam mình kiêu ngạo ngang ngược đến mức nào!”
“Quả thật là muốn so đo với Khương Phiệt và cậu chủ Tân phiệt! Hở ra là muốn đánh đánh giết giết với chị mình, như vậy có đúng hay không!”
Dưới sự dạy bảo của Yến Đông Lam, Yến Vô Kiên và Yến Thanh Tinh không nói tiếng nào.
Yến Đông Lam tức giận lồng ngực phập phồng lên xuống, tiếp tục nói: “Nói xin lỗi với Kiều Như!”
Nhưng mà không ai phản ứng.
Yến Vô Kiên và Yến Thanh Tinh đều không phục.
Trong lòng hai người đều cho rằng, chắc chắn Lâm Kiều Như đã lén lút gặp Tứ hoàng tử, hoặc là trước đó lúc quay về Yến phiệt, đã tự mình lui tới trước mặt Tứ hoàng tử, chỉ là không chịu thừa nhận thôi.
Dù sao thì hai người đều cảm thấy, nhất định Tân Vũ Phong là người đàn ông mà Lâm Kiều Như cướp được từ trong tay người khác.
Đã có chuyện này rồi thì việc quyến rũ Tứ hoàng tử còn gì lạ nữa sao?
Yến Đông Lam nhìn hai người con của mình, trai gái đều có vẻ bướng bỉnh không chịu nói xin lỗi, trong lòng càng thêm tức giận.
“Con trai con gái ta, từ lúc nào mà làm sai chuyện lại hèn nhát không dám nhận?!”
Hai người đều oán giận trong lòng, mình không làm sai chuyện gì cả.
Nhưng lúc này Yến Đông Lam đã giận tím mặt, còn ai dám tranh cãi?