Cảnh tượng này hiện ra trước mặt khiến tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc.
Làm sao có thể?
Việc Tần Vũ Phong ở ám kình đỉnh phong có thể áp chế dược cao thủ tông sư sau đó chiến thắng đã khiến cho mọi người vô cùng khiếp sợ.
Vậy mà Tần Thiên Lâm lại ra một chiều ngang tay với Nam Tuấn Sái, thực sự làm kinh hãi thế tục, khiến cho người ta phải trợn mắt há mồm, cảm thấy vô cùng chấn động!
“Trời ạ, cường giả của Để Đô vậy mà có thể mạnh đến mức như vậy sao?"
“Cái thực lực này ít nhất cũng phải nằm ở trong Long bảng! Chẳng lẽ thực lực của mấy người giang hồ chúng ta lại không sánh bằng thực lực của một cậu chủ hay sao?”
“Chỉ sợ cũng không phải là như vậy... có thể là cậu chủ Tân Thiên Lâm này bởi vì tuổi còn quá trẻ cho nên cậu ta cũng không được giang hồ bàn luận cho nên mới skhoong có ở trong Long bảng!”
“Đúng vậy, nhưng mà như thế này cũng quá là kinh khủng, tuổi còn trẻ cũng mới chỉ có hai mươi tuổi mà đã có thực lực có thể xếp ở trong Long bảng.”
“Nhìn lại lúc mà chúng ta cũng còn trẻ khi mới hai mươi tuổi, đừng nói là tông sư đỉnh phong mà ngay cả tông sự cũng chưa có chạm đến, thật là có chút xấu hổ!”
“Nói cái gì đó!”
Một người hầu thân cận của Chúc Cửu Sinh ở Ly Hỏa Trại đi tới: “Nói cái gì vậy hả, sao không nhìn lại cậu Chúc Cửu Sinh của chúng tôi! Nếu để cho cậu Chúc Cửu Sinh đến Để Đổ hưởng thụ toàn bộ tài nguyên tốt nhất thì làm sao có thể thua được cái tên Tần Thiên Lâm này!”
Người nọ không cam lòng, so với Ám Kình đỉnh phong là Tần V phong cũng không bằng thì làm sao mà có thể so với người có sức mạnh của Tông sư được?
Nhưng mà cuối cùng vì e ngại quyền lực của Ly Hỏa Trại ch nên bọn họ cũng chỉ có thể mang vẻ mặt nịnh nọt: “Đó là tất nhiên, đó là tất nhiên! Đây là nhất thời do tôi nghĩ sai!”.
Người này nói xong thì nhanh chóng nói như vậy thì người hầu thân cận của Chúc Cửu Sinh mới không nói gì nữa.
Nhưng mà cuộc bàn luận của mọi người cao lên một đoạn, sau đó đi đến hồi kết nhưng mà sự bàng hoàng vẫn chưa nguôi ngoai.
Tần Thiên Quân chính là võ đạo Tông sư!
Chuyện này cơ bản là cũng có vài người đã từng nghe thấy.
Nhưng mà hầu như tất cả mọi người đều cho rằng Tân Thiên Lâm là do sử dụng toàn bộ tài nguyên tối ưu ở Đại Hạ lại thêm chi lực của Tân Phiệt, được hưởng nguyên liệu cửa trời báu vật của đất ở khắp nơi, luôn được nuông chiều không cần có giai đoạn luyện tập mà đã đến cảnh giới tông sư.
Nhưng mà sự thật thì hoàn toàn trái lại!
Nam Tuấn Sái chính là tông sư đỉnh phong hàng thật giá thật, đứng thứ bảy trong Long bảng!”
Trong lòng của mọi người lúc đầu đều dự đoán cho dù là Nam Tuấn Sái không sử dụng toàn bộ sức lực của mình thì nhất định cũng không phải loại công tử được nuông chiều từ nhỏ này có thể so được
Nhưng mà sự thật thì đang hiện ra ở trước mắt của bọn họ.
Hai người mới đầu một chiều, một chướng thịt kề thịt sát vào nhau rõ ràng cho thấy sức mạnh là ngang nhau!
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều xôn xao!
Cho dù là Nam Tuấn Sái cũng cảm thấy không tin được ở trong lòng. Mấy năm nay Tây Nam Miêu Cường luôn đóng cửa, đã có chuyện gì xảy ra ở Nguyên Địa hãy là nói Đế Đô sao?
Nguyên một đám người còn trẻ tại sao có thể có thực lực khủng khiếp đến như vậy? Đã chiếm được kỳ ngộ gì?
Trước mắt của ông ta chính là Tần Thiên Lâm ngang sức với ông ta chính là ở cảnh giới tông sư, cùng với ám kình đỉnh phong là Tần Vũ Phong kia cũng không thua kém gì, cả hai người họ đều là họ Tần, đến cùng là có liên quan gì?
Một đám người đang đứng ở chỗ đằng sau.
Tân Vũ Phong nhìn thấy một màn này cũng trở nên âm thầm kinh hãi.
Hiện tại Tân Thiên Lâm đã ở cảnh giới tông sư còn anh hiện tại vẫn chỉ là ở Ám kình đỉnh phong mà thôi!
"Thiếu chủ mạnh mẽ! Vô địch!”
Lúc này bỗng nhiên là một đợt hoan hô thắng lợi đã cắt đứt suy nghĩ của Tần Vũ Phong.
Là kiểm sĩ Thiết Ưng.
"Thiếu chủ vô địch! Cái Nam Tuấn Sái này thì có là cái thá gì!” “Tôi biết ngay là nếu như thiếu chủ của chúng ta ra trận thì nhất định tất cả sẽ thuận lợi mà!”
- ------------------