Cho tới bây giờ thì Tần Vũ Phong vẫn chưa từng sử dụng tới chiêu thức chân chính nào! Trong ấn tượng của mọi người, lúc trước khi Tần Vũ Phong chiến đấu với Saemon đã từng sử dụng chiêu thức có uy lực mạnh mẽ tên là “Chấn Thiên” mà anh tự nghĩ ra. Nhưng bây giờ thì mọi người trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều thấy hơi căng thẳng.
“Chấn Thiên” của Tần Vũ Phong có thể sánh ngang với Vương Đạo Sát Quyền sao? Nhưng ngay khi mọi người đang nghi ngờ thì ông Tanaka đã bắt đầu chiêu mở đầu rồi.
Ông Tanaka giơ một nắm tay lên cao, miệng nói lớn: “Núi sông sừng sững trời thăm thẳm! Biển rộng bao la nước mênh mông! Đế vương uy nghiêm sáng huy hoàng!”
Tiếng nói của ông Tanaka vừa kết thúc thì bỗng nhiên phía trên toàn bộ võ quán: bầu trời cuồng phong gào thét, mây đen nổi lên bốn phía, lá rụng phủ kín khắp nơi! Thậm chỉ cơn cuồng phong nổi lên do ông Tanaka sử dụng Vương Đạo Sát Quyền đã khiến cánh cửa lớn chưa đóng lại của võ quán bắt đầu điên cuồng chấn động, liên tục đánh vào trên mặt tường phát ra tiếng vang “lạch cạch”!
Trên mặt mọi người trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều lộ ra vẻ hoảng sợ.
Nhạc Linh Linh cao giọng hồ: “Mọi người cẩn thận! Dùng Hộ Thể canh khí bảo vệ bản thân, cố gắng tránh xa ông Tanaka kia ra!”
Dù sao cô ta cũng là con gái của chưởng môn phái Hoa Sơn Nhạc Quốc Phong, mặc dù cô ta không có chức vị thực tế gì trong đoàn nhưng cũng có một chút danh tiếng.
Vậy nên lúc này, sau khi Nhạc Linh Linh ra lệnh một tiếng thì mọi người trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều lui về phía sau cùng nhau, đồng thời họ không hẹn mà cùng triệu hoán ra hộ thể canh khí hoặc là võ kĩ của mình.
Chỉ có một mình Nhạc Linh Linh sốt ruột đứng trước cửa Diễn Võ Đường nhìn hai người Tần Vũ Phong và Tanaka. Lúc này Nhạc Linh Linh cảm thấy trái tim của mình giống như đang bị lửa thiêu vậy.
“Rốt cuộc thì Tần Vũ Phong có thể chống lại đòn tấn công này của ông Tanaka hay không?
Nhưng Nhạc Linh Linh còn chưa kịp nghi ngờ thêm điều gì khác nữa thì Tần Vũ Phong đã bắt đầu rồi.
Vẻ mặt của Tần Vũ Phong rất bình tĩnh, anh mở miệng nói: “Gần đây hay có một vài người không biết điều muốn biểu diễn Vương Đạo Sát Quyền ở trước mặt tôi. Nhưng họ không biết họ làm như vậy chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi!”
Sắc mặt của Tanaka trở nên càng dữ tợn hơn: “Thằng ranh, mày đừng có huênh hoang, ăn thử một đấm của tạo đi!”
Nhưng không chờ Tanaka nói xong câu này thì Tần Vũ Phong cũng đã nâng một tay lên cao, sau đó anh siết chặt nắm đấm lại.
“Núi sông sừng sững trời thăm thẳm!”
Vào thời khắc này, dường như tất cả hơi thở của núi sông bên trong đất trời đều lao nhanh từ bốn phương tám hướng đến rồi hội tụ vào trên nắm tay của Tần Vũ Phong! “Biển rộng bao la nước mênh mông!”
“Ào ào ào!” Trong nháy mắt, hình như không có dấu hiệu báo trước nào cả, lại hình như đây chính là dấu hiệu, mọi việc xảy ra thật sự quá nhanh. Mọi người còn chưa kịp phản ứng gì thì đột nhiên đất đai dưới chân của đảo quốc Đông Hoàng này bắt đầu chấn động!
Trong nháy mắt, đột nhiên đồng tử của Nhạc Linh Linh co lại nhỏ như mũi kim! Đây là sóng thần! Nhạc Linh Linh cũng không phải người ngu dốt, đương nhiên vào giờ phút này cô ta đã biết rõ là Tần Vũ Phong đang sử dụng Vương Đạo Sát Quyền! Mà Vương đạo giết quyền do Tần Vũ Phong sử dụng còn mạnh hơn Tanaka! Chiêu thứ hai giống như tụ tập lại sức mạnh phun trào của sóng biển vậy!
Tiếng đọc trong miệng Tần Vũ Phong vẫn chưa ngừng “Đế vương uy nghiêm sáng huy hoàng!” Khí phách của Đế Vương đều ở trong người!
Mỗi khi Tần Vũ Phong cao giọng đọc ra một câu nói thì lại có quyền ý cổ xưa như đến từ thời kỳ thượng cổ chồng chất trên nắm tay đang giơ lên cao của Tần Vũ Phong! Bên trong đất trời như chỉ còn dư lại cú đấm này!
Mà quyền ý do ông Tanaka sử dụng Vương Đạo Sát Quyền triệu tập ra cũng chỉ là con kiến hội… không đáng nhắc tới.