Một con chim ưng mạnh mẽ đang đuổi theo một con thỏ con phi nước lớn trên thảo nguyên.
Dù con thỏ khôn có nhiều nơi ẩn nấp, nhưng để con chim ưng mạnh mẽ kia truy đuổi thành công con mồi của mình, cũng là chuyện sớm hay muộn.
Đây là nguyên tắc sinh tồn không thể thay đổi trên thảo nguyên.
Coi như phóng chiếu đến xã hội loài người, cũng giống nhau y như đúc.
‘Vẻ mặt của Tân Vũ Phong lạnh lùng, trơ mứt đứng nhìn Miyamoto ‘Yuichi vọt vào bên trong một gian phòng.
“Sao vậy, làm gì mà liều lĩnh vậy!”
“không phải bố đã bảo rồi sao. Cấm tất cả mọi người đến làm phiền bố, bao gồm cả con!”
“Bây giờ con đều xem những lời bố nói như gió thoảng bên tai sao!”
Miyamoto Takuro vừa nhìn thấy Miyamoto Yuichi, không đợi anh ta kịp mở miệng đã không hề nể tình mà quát lớn.
Miyamoto Yuichi thở hốn hến, hít sâu một hơi: “Quỷ, Tân..”
“Bố.
“Cứu..”
Miyamoto Yuichi bị doạ cho lời nói cũng chẳng rõ ràng.
Miyamoto Takuro nhìn thấy Miyamoto Yuichi như vậy, trong lòng càng thêm không vui.
“Con đang nói cái vậy!”
“Con không nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi, đừng có nói với bố là con gặp ác mộng!”
‘Sắc mặt Miyamoto Yuichi trắng bệch, bờ môi không ngừng run rẩy.
Nhưng mà không nói nên lời lấy nửa câu.
Miyamoto Takuro vừa định quát Miyamoto Yuichi một tiếng.
Đúng lúc này, cánh cửa phòng sách của Miyamoto Takuro bị người †a mở ra.
Miyamoto Yuichi nghe thấy tiếng động thì nhìn sang.
Ngay sau đó, ông ta cũng được chứng kiến thứ mà trên đời này chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy, thậm chí không thể nào tưởng tượng được.
Hành lang trong gia tộc Miyamoto, máu chảy thành sông.
Thậm chí còn còn có một cánh tay đứt rời đang treo ở cổng.
Mặt mũi Miyamoto Takuro tràn đầy dáng vẻ không thể nào tin nổi, hai mắt mở to, con ngươi co lại giống như một mũi kim nhỏ.
Ngay sau đó, Miyamoto Takuro nhìn thấy được người mở cửa kia.
Một gương mặt trẻ tuổi anh tuấn. Ít nhất là trong khoảng thời gian gần đây, ở toàn bộ Đông Hoàng, không có người nào là không biết chủ nhân của gương mặt này…
Chiến thần Thiên Vũ, chiến thần Thiên Vũ!
Cũng là kẻ thì của gia tộc Miyamoto!
Thời điểm chạng vạng tối, Miyamoto Takuro còn nhận được thông tin nói rằng Tân Vũ Phong đã tiêu diệt mấy căn cứ của gia tộc Miyamoto.
Miyamoto Takuro nhanh chóng sai người ra đối phó.
Theo lý mà nói, khoảng thời gian này chiến thần Thiên Vũ cũng đã bị Miyamoto Kota và những võ giả đi cùng đánh bại, mất đi khả năng gây chuyện với gia tộc Miyamoto mới đúng.
Nhưng mà Miyamoto Kota đi chấp hành nhiệm vụ vẫn chưa quay về. Ngược lại là Tân Vũ Phong đi đến tổng bộ của gia tộc Miyamoto!
Nhưng tất cả những chuyện này, Miyamoto Takuro lại không hề phát hiện ra!
Đợi đến khi người ta đánh đến tận cửa, lửa cháy đến nơi thì mới phát hiện ra tất cả mọi chuyện!
Miyamoto Yuichi lập tức bật dậy từ trên ghế, giống như có chút chấn động lại giống như có chút nghẹn ngào.
“Cậu!”
‘Vẻ mặt Tân Vũ Phong đang chờ đợi.
Miyamoto Takuro chỉ thẳng vào mặt Tân Vũ Phong, nửa ngày sau mới thốt ra được câu nữa.
“Cậu là chiến thần Thiên Vũ!”
hận, dường như muốn ngưng đọng lại thành một chất rõ ràng!