Đầu óc của Tần Vũ Phong rất nhạy bén.
Triệu Thiên Lãng đang ở chiến trường phía Tây, kể cả tin tức anh bị thương nặng, thực lực giảm sút bị truyền ra ngoài, cũng sẽ không truyền tới tại Triệu Thiên Lãng nhanh như vậy.
Dựa theo tốc độ bình thường mà tin tức bị truyền tới chiến trường phía Tây, sau khi nghe tin Triệu Thiên Lãng di chuyển ngay lập tức cũng sẽ không nhanh như vậy đã tới Đế Đô.
Chắc hẳn có ai đó đã cố tình làm điều này.
Tần Vũ Phong hỏi: “Tôi đoán Tần Phiệt và Khương Phiệt hẳn là người đứng sau chỉ huy Chiến thần Tham Lang phải không?”
“Không sai!” Triệu Thiên Lãng tự hào gật đầu, trả lời câu hỏi của Tần Vũ Phong: Dù sao người chết là người có khả năng giữ bí mật nhất, hôm nay không ai trong các người có thể sống sót trốn thoát khỏi đây!”
“Tôi cũng không ngại nói cho anh biết, hôm nay tôi tới đây, là vì được Tứ hoàng tử giao phó!” Triệu Thiên Lãng nói ra người đứng phía sau, Tần Vũ Phong vô cùng bất ngờ.
Ngàn lần anh cũng không ngờ tới, người đứng sau lại là Tứ hoàng tử Tề Vân Phong!
Dù bất ngờ nhưng đó cũng là điều hợp lý.
Cuối cùng thì Tần Vũ Phong cũng phát hiện ra dã tâm của Tứ hoàng tử Tề Vân Phong.
Cất giấu ngọc tỷ truyền ngôi, bí mật bồi dưỡng sức mạnh, chiêu mộ các quan lớn của đất nước.
Trước kia, Tề Vân Phong đã từng chiêu mộ Tần Vũ Phong, hứa hẹn với Tần Vũ Phong, chỉ cần trở thành thuộc hạ của anh ta, chờ sau này Tứ hoàng tử bước lên địa vị cao nhất, sẽ để anh trở thành người kề vai sát cánh của anh ta, dưới một người trên vạn người.
Nhưng Tần Vũ Phong vẫn luôn cảm thấy hoàng đế vô cùng khỏe mạnh, sớm đã chọn được ngôi vị Thái Tử, giúp Tứ hoàng tử tranh giành ngôi vị hoàng đế, chính là bất trung, bất nghĩa, bất hiếu với đất nước!
Quyền lực trong tay anh là do Hoàng Đế ban cho, Tần Vũ Phong làm sao có thể mang quyền, lực do Hoàng Đế ban tặng để chống lại Hoàng Đế?
Tần Vũ Phong liền từ chối Tề Vân Phong, vì vậy Tề Vân Phong sinh ra chán ghét, muốn diệt trừ Tần Vũ Phong.
Tần Vũ Phong đã gây náo loạn trong cung của Tứ hoàng tử.
Từ lúc đó, Tần Vũ Phong trở thành cái gai trong mắt Tứ hoàng tử, là chướng ngại vật cản
đường anh ta, anh ta nóng lòng muốn sớm tống khứ đi!
Mà bây giờ thực lực của Tần Vũ Phong đang suy giảm, cơ hội tốt như thế này, Tề Vân Phong đương nhiên sẽ không bỏ qua!
“Hừ..” Tân Vũ Phong hừ một tiếng.
“Triệu Thiên Lãng! Tuy rằng anh thua kém tôi, nhưng anh cũng là tướng quân trấn giữ một phần của Đại Hạ. Tôi không ngờ anh là người bất trung, bất kính với Hoàng Đế!”.
“Nhưng bây giờ, cơ thể của Hoàng Đế vô cùng khỏe mạnh, ngôi vị Thái Tử sớm đã được chọn, anh vẫn muốn làm thuộc hạ cho Tứ hoàng tử sao?”
Triệu Thiên Lãng cũng nắm được mấu chốt vấn đề, nhưng không hề quan tâm tới việc Tần. Vũ Phong chỉ trích anh ta phản bội Hoàng Đế, bất trung bất nghĩa, chỉ giận dữ nói: “Ai nói thực lực của tôi không bằng anh! Có bản lĩnh thì ra chiến đấu!”
Tần Vũ Phong im không đầu là không được. lặng không nói gì. Xem ra hôm nay
Tần Vũ Phong cau mày, sau khi hộ vệ Diệp Chính Thành tỉnh lại, anh ta đã rời khỏi Để Đô, bên người anh cũng không có ai có sức chiến đấu tốt.
Doanh trại Thần Sách trợ thủ đắc lực cho Tân Vũ Phong, nhưng lúc bảo vệ anh bị thương, họ đã chiến đấu với 3000 Huyền Giáp vệ, đa số người trong doanh trại đều bị thương.
Hiện tại, chỉ còn hơn 300 người.
Quan trọng nhất chính là...
Triệu Thiên Lãng cũng là một cao thủ!
Tuy Triệu Thiên Lãng trấn thủ chiến trường phía Tây, không hoạt động trong chốn giang hồ của Đại Hạ, chưa từng tham dự vào bảng đánh giá xếp hạng của giới giang hồ Đại Hạ, cũng không có tên trong Long Bảng.
Nhưng thực lực của Triệu Thiên Lãng chắc chắn có thể đứng đầu Long Bảng! | Doanh trại Thần Sách có 300 thương binh, người có sức chiến đấu mạnh nhất là Tần Vũ Phong lại đang suy yếu.
Hàng ngàn Huyền giáp vệ tinh nhuệ sẵn sàng chiến đấu, người có sức chiến đấu mạnh nhất là Triệu Thiên Lãng, sức lực sung mãn.
Thực lực quá chênh lệch!
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng không thể không nói, tình hình này đối với Tần Vũ Phong và Doanh trại Thần Sách mà nói, dường như là đi vào đường chết.
- ------------------